Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

BẼ BÀNG ! Truyện ngắn của Lao Quangthau

BẼ BÀNG ! Phần1. Truyện ngắn của : Lao Quangthau



Bà năm Hồng cùng đứa con gái thứ bẩy ngồi trên chiếc thuyền ba lá do chồng bà đang ra sức chèo hướng về bờ bên kia. Sông Tiền mùa nước nổi, mênh mông là nước, phù sa đỏ bầm. Ông Năm dồn hết sức vào tay chèo, con thuyền nhích dần, phía bờ bên kia là đất Bến Tre, có ông bà ngoại sắp nhỏ sinh sống. Hôm nay ông bà Năm tính đưa con bẩy sang gửi ông bà. Gia đình đông con, chẳng lo nổi miếng ăn cho mấy đứa con đang độ lớn. Bà năm Hồng nhìn chăm chú con bé, trong đầu nghĩ ; Thôi đành gửi mấy năm bên ngoại cho mình có sức mà lo cho thằng sáu với con tám , con chín. Chứ để chúng ở nhà thì đói cả lũ. May mà mấy đứa con gái lớn đã đi lấy chồng hết rồi. chứ mần ăn kiểu này chắc có nước nhẩy sông hết thôi. Mồ tổ sao mình đẻ dữ vậy, nghĩ đến đó bà nhìn xuống cuối con thuyền . Ông năm đang nhanh tay chèo cho kịp sang sông trước tối. Bà Năm cứ nhìn tới chồng là người lại râm ran khó chịu; Con người đâu mà hiền lành quá dậy, vợ biểu gì cũng nghe, được cái khỏe như trâu vâm, nước da ánh đồng với cơ bắp nổi lên nhấp nhoáng dưới ánh hoàng hôn chiều muộn, khiến bà dậy lên cảm giác ham muốn. Khung cảnh thật hữu tình thơ mộng, Bà năm nghĩ ; Gía chỉ có hai người thì bà kêu ổng dừng tay chèo rồi.

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

NGÕ CỤT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau

NGÕ CỤT !  Truyện ngắn của Lao Quangthau


   Căn nhà của gia đình bà Sửu nằm cuối cùng trong con ngách nhỏ, chỗ này cứ mưa là ngập nước, nó bốc mùi hôi thối thật khó chịu. Căn nhà ba tầng nhỏ xíu cỡ chừng hơn mười mét vuông. Bà Sửu ở tầng một, mẹ con đứa con dâu ở tầng hai, còn thằng con trai út của bà ở tầng ba. Dạo này nó cũng kiếm được nên mới lắp thêm cái điều hòa, thỉnh thoảng nó đưa bạn gái về ở một hai bữa. Mang tiếng nhà ba tầng thật đó, nhưng trong nhà thì tối thui, mùi hội hám mốc meo bốc cả ra ngoài, gia đình bà Sửu thì quen sống như vậy rồi nên mọi thứ đều rất bình thường. Cái lụp xụp hôi hám tù đọng đó đối nghịch với bên kia con đê là khu phố cổ của Hà Nội, với những nhà hàng khách sạn rực rỡ đèn hoa và thơm nức mùi thức ăn hay mùi nước hoa đắt tiền của khách lưu trú.

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016

KHÁT KHAO ! Truyện ngắn của Lao Quangthau

                  KHÁT KHAO ! Truyện ngắn của Lao Quangthau



   Bà Huê mấy bữa nay người bứt rứt khó chịu. Cảm giác tội lỗi cứ ám ảnh bà. Bà không dám nhìn thẳng vào mặt mấy đứa trẻ. Kể cả lúc chạm mặt với hắn; Thằng chồng đã li thân hơn bốn năm. Cái cảm giác tội lỗi  làm bà không yên . Bà đã làm một việc tầy trời; Đó là ngoại tình. Tháng trước có một anh chàng  làm quen với bà trên Za Lo . Bà thấy hình ảnh đại diện có vẻ đạo mạo tử tế, chỉ hơn bà hai tuổi. Mới nhìn bà đã thấy có cảm tình. Đến khi chat với nhau Bà thấy thương anh ta hơn. Người gì mà tướng mạo to con đẹp đẽ mà bị vợ ruồng bỏ đi theo nhân tình cũ. Bà thấy thương Nam lạ . Sao chàng ta lại tội thế ! . Rồi bà cũng kể qua về cuộc sống khốn nạn, khốn khổ của mình. Hai người tỏ ra thông cảm và thấu hiểu nhau. Nhất là bà; Bà cảm thấy trong lòng manh nha thứ tình cảm là lạ . Bà thấy hơi kì cục, sao mình lại  nhanh phải lòng anh ta thế.

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

BÁNH TRUNG THU ! Mục người Việt xấu tính ! Truyện của Lao Quangthau.

BÁNH TRUNG THU ! Mục người Việt xấu tính ! Truyện của Lao Quangthau.

   Trưa nay trong lúc đợi đón con Lão. Lão tạt vào hàng nước quen. Cô chủ quán hỏi : Anh Có ăn bánh không em mời. Lão hỏi : Bánh gì hả em ? Cô ấy nói : Bánh Trung thu. Rồi mở túi lấy ra một miếng một phần tư chiếc bánh mời lão ăn. Lão nói : Ồ anh thích ăn món này lắm. Và lão ăn ngon lành. Nhưng báo hại là ; Khi nhai hết bánh rồi thì còn lại những miếng ruốc nhạt thếch và lợn cợn trong miệng lão, gây cảm giác ran rát miệng rất khó tả. Lão mới nhè ra, rửa qua nước, rồi làm tơi nó ra thì hóa ra không phải là ruốc động vật ( Protein ) Mà là gốc thực vật ( Xenlulô) Khi nhai nó sẽ  trơ ra thành từng sợi , chứ nó không như thịt sẽ bị nhuyễn ra .




Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

KHU VƯỜN CÓ MA ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau.22-7-2016.

KHU VƯỜN CÓ MA ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau.22-7-2016.



    Long đang ngủ say thì thấy Hồng ôm chặt lấy mình. Cậu giật mình tỉnh dậy, bụng nghĩ ; Không hiểu sao đêm nay con vợ mình nó nổi hứng bất chợt . Nghĩ vậy, nhân thằng bé vẫn đang cứng ngắc từ lúc ngủ. Mắt nhắm mắt mở Long lột đồ của vợ ra, mặc cho Hồng cằn nhằn khó chịu vì còn ngái ngủ. Long cầy thật lực cho đến khi Hồng không chịu được nữa, khép chặt cặp đùi rồi hẩy hông lên liên tục tay siết chặt Long miệng kêu ầm lên ; Hự … hự ứ ..ứ… rồi tay chân luống cuống quắp chặt chồng. Thấy vậy Long cũng thúc thật mạnh rồi cố cho ra cùng một lúc, một lát thì cũng giật giật liên hồi rồi  phủ phục xuống người Hồng. Hồng bải hoải thả tay ra rồi nằm thở. Long cũng nằm vật ra giường.  Sau một hồi nằm thở thì Hồng lên tiếng : Chán anh quá. Em đang ngủ thì thấy như có người nằm cạnh bên em, hơi lạnh toát ra từ người ấy. Nó cứ nhìn chằm chặp em. Em sợ quá mới quay vào ôm anh thì anh lại đè em ra làm ngay một cái. Long nghe vợ nói vậy thì cười trừ rồi hỏi: Thế con ma nó như thế nào ? Hồng trả lời : Em không nhìn rõ , chỉ biết là hơi lạnh toát ra từ người ấy , và nó đứng sát em, nhìn em thôi. Long bật điện thoại nhìn đồng hồ rồi nói : Đã hơn hai giờ rồi, thôi ngủ đi gần sáng rồi. Hai người không ai nói với ai lời nào nữa. Loáng một cái Hồng đã ngủ lại, tiếng thở đều đều bên tai Long, cô quắp chặt người Chồng . Long trằn trọc không ngủ được, cảm giác gai gai người  vì chính bản thân mình cũng chứng kiến mấy lần những hiện tượng lạ ở ngôi nhà này :

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

CHUYỆN VUI CÓ THẬT ! Của Lao Quangthau

CHUYỆN VUI CÓ THẬT !  Của Lao Quangthau


  Ngồi trên xe để đi Thái Nguyên ăn cưới. Trên xe toàn anh em họ hàng nên nói cười rất rôm rả, mọi người lần lượt kể cho nhau nghe những chuyện cười rung rốn. Tôi viết ra hai truyện của chị dâu họ của tôi kể về nhân viên của chị ấy cho cả nhà thưởng thức nhé.

Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

LÃO BỊ PHẠT Ở VĨNH PHÚC !

   Sáng hôm qua Chủ Nhật ( 26-6-2016) lão có việc đi về Phú Thọ. Đi bằng xe máy . đi hướng từ Cầu Thăng Long xuống . Vì lâu không đi xe máy về hướng này nên khi thấy có chỗ rẽ gầm cầu vượt, có biển hướng dẫn là đi Vĩnh Phúc. Lão nghĩ chắc chỗ rẽ mọi khi vào Phúc Yên. Nhưng bé cái nhầm. Đường lạ hoắc . Làn đường lão đi vào rộng bằng làn đường ngoài có xe ô tô và xe máy chạy. Lão thấy lạ, nhưng không thấy có biển báo gì nên cứ đi, được một đoạn mới nhìn thấy biển báo xe đạp và xe thôi sơ. Lão giật mình đi ra làn ngoài , nhưng không kịp. Một chú công an từ chỗ khuất chạy ra chặn lão lại. Lão hỏi : Tôi có lỗi gì? Chú công an bảo : Anh đi vào làn đường dành cho xe thô sợ !. Rồi đề nghị kiểm tra giấy tờ. ( Lúc này khoảng hơn tám giờ sáng) Rồi chú trẻ măng đó cầm giấy tờ  mang vào đưa cho chú có tuổi nhất đứng sau đít chiếc xe tải cảnh sát. Lão mới nói : Anh thông cảm em lần đầu đi vào con đường này nên không biết nó dành cho xe thô sơ. Chú ấy bảo : Lập biên bản vi phạm thôi, không thông cảm gì cả. Trong ví của Lão có mỗi hai trăm nghìn để đề phòng bất trắc.

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

TÌNH NGƯỜI ! Phiếm chuyện của Lao Quangthau

   TÌNH NGƯỜI ! Phiếm chuyện của Lao Quangthau



 Ngồi hàng nước quen , thấy mọi người hỏi thăm chị hàng xóm. Có mẹ bị tai biến vừa  phải nhập viện . Cũng may kịp thời cứu chữa nên di chứng không nặng lắm. Ngồi nói về các tệ nạn ở bệnh viện chán thì Chị kể : Hôm nay có con bé trông mẹ bị tai biến ở cùng phòng . Nó gọi điện cho hai chị gái bảo : Mẹ bị tai biến phải nằm viện, hai chị vào với mẹ  và đóng viện phí cho mẹ. em khó khăn quá không đóng được.

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

HĨM ƠI HĨM À !

HĨM ƠI HĨM À ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. Phần 1

HĨM ƠI HĨM À ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau
 Phần 1


Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

HĨM À, HĨM ƠI ! Truyện ngắn của Lao Quangthau . Phần 2

HĨM À , HĨM ƠI ! Truyện ngắn của Lao Quangthau
PHẦN 2.



  Tâm lo lắm, mấy hôm nay con bé Hĩm nó cứ ôm bụng quằn quại kêu đau, đến sáng nay thì có đau đớn  lịm đi từng đợt. Có lẽ mình phải xin bà chủ nghỉ một buổi để cho nó đi khám xem sao. Tưới xong vườn cây giống , Tâm  ngó vào căn lều mà bà chủ cho hai mẹ con tá túc, thấy con bé vẫn ôm bụng khóc. Cô quẩy quả đi lên nhà trên rồi thập thò nơi bậc cửa , bà chủ nhà thấy có bóng người ở nơi cửa liền hỏi: Ai đó ? Dạ thưa bà con đây ạ. Tâm khép nép nói với bà chủ. Bà nhìn Tâm rồi hỏi : Có việc gì đấy cô ? Tâm liền thưa : Dạ thưa bà mấy hôm nay con Hĩm nhà cháu nó cứ ôm bụng kêu đau, đêm nó cũng không ngủ được, hiện giờ nó cũng đang nằm khóc. Nên con muốn xin bà được nghỉ buổi chiều để đưa nó đi khám. Bà Hàn thấy Tâm nói vậy thì tặc lưỡi bảo : Rõ khổ . Vậy mang đó đi khám xem sao, gần đây có phòng khám tư đấy mang nó đến đó mà khám. Nói rồi bà Hàn mở tủ lấy tiền , bà đếm rồi đưa cho Tâm : Đây tôi trả luôn cho cô lương tháng này, cầm lấy mà mang nó đi khám đi. Tâm vội cầm tiền rồi cúi xuống  miệng nói : Dạ con cám ơn bà chủ. Cầm mớ tiền trong tay, Tâm vội vã chạy về căn lều của hai mẹ con. Cô lấy cái túi , cho ít đồ của con bé vào. Rồi cẩn thân dắt tiền vào trong người . Bế con bé đi đến địa chỉ mà bà chủ mách lúc nãy.

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

HĨM ƠI HĨM À ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. Phần 1

HĨM ƠI HĨM À ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau
 Phần 1


     Bà Nhâm cứ bắt đầu vào giấc ngủ sâu là lại giật mình tỉnh dậy. Mấy đêm rồi bà bị vậy. Khi giấc ngủ chìm dần vào vô thức là bà thấy có đứa bé cứ kéo tay bà mà lôi đi , nó không nói năng gì cả, thân hình mỏng manh bé xíu phất phơ . Rồi bà giật mình toát mồ hôi lạnh. Quái lạ; Có điềm gì đây !. Sao đứa bé nó cứ về lôi mình đi đâu vậy ? Sáng ra bà ngồi khoanh chân trên chiếc ghế giả da, bà đưa tay với chiếc ấm giỏ,  mở nắp rồi lấy chiếc ấm tích rót ra chiếc cốc nhựa mầu hồng nhạt đã cáu đen . Mầu nước vối hãm lâu đặc sánh nâu sậm. Bà Nhâm chiêu một ngụm rồi nuốt đánh ực. Bà nghĩ trong đầu ; Chắc có chuyện rồi, nhất định là vậy. Đã hơn sáu chục năm sống trên cõi đời này, nhiều lần linh tính mách bảo bà đều đúng. Bà vội đứng dậy tất tả đi sang nhà ông Nam là anh trai bà cũng là bố của con Tâm. Vừa dợm chân nơi bậc cửa tam cấp của gian nhà cấp bốn cũ kĩ. Bà đã hắng giọng : Bác cả có nhà không đấy ? Ông Nam ngồi gian giữa một chân chống lên ghế một chân duỗi dưới đất , lưng hơi ngả ra sau chiếc ghế gỗ mộc đã cũ mầu thời gian. Ông đang thư thả nhả khói , tay vẫn cầm chiếc điếu với chiếc đóm, mắt lờ đờ vì say thuốc. Nghe bà Nhâm réo tên mình ông Nam hơi giật mình; Quái lạ , sao cái bà này có việc gì mà réo mình sớm thế. Rồi ông quay qua cửa vừa lúc bà Nhâm bước vào trong nhà . Ông Nam nhìn bà em hỏi : Có việc gì mà bà vội vã thế ? Bà Nhâm ghé mông ngồi lên chiếc ghế đối diện với ông Nam rồi thẽ thọt nói : Bác ạ , mấy đêm nay em mơ lạ lắm, cứ như có điềm xấu gì đó. Ông Nam sốt ruột nói : Thì điềm gì bà kể ngay tôi nghe nào : Dạ em cứ thấy có đứa bé con nó túm tay em lôi đi bác ạ, mấy đêm nay cứ nằm vừa chợp mắt là lại thấy nó về. Em tính sang rủ bác lên thành phố tìm mẹ con con Tâm xem chúng có chuyện gì không !