Thứ Năm, 17 tháng 5, 2018

TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018

TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018



    Wẩy ! Cơ nghe đây ! ..Tiếng đầu dây bên kia : Ta Cơ ( Anh trai ) ! Sang quán em đi, em có con hàng mới ngon lắm ! Vậy hả ? ATài  nghe con em kết nghĩa nói vậy thì mắt sáng ra. ATài nói tiếp : Em à, Anh đang bận kiểm hàng một chút, rồi anh sang ngay, nhớ giữ cho anh đó. Ta Cơ yên tâm, Ca là nhất mà ! . Con Mai chủ quán  nói xong cười giòn tan. Khoảng nửa tiếng thì A Tài bước chân vào quán,  A Tài nhìn chủ quán cười rồi hất hàm ra điều hỏi : Hàng đâu ? Cơ đi theo em, nói rồi Mai đi trước, tiếng giầy lộp cộp vội vàng leo lên cầu thang. Mai mở cửa phòng. Trước mắt A Tài là đứa con gái mặt vẫn còn non choẹt, chỉ tầm độ mười lăm, mười sáu tuổi, tướng mạo cao ráo, da trắng, tóc dài ngang lưng. Đôi mắt to , cặp môi đỏ như đánh son. ATài ngẩn ngơ trước đứa con gái non tơ như con chim non bị ướt cánh, nó nép vào góc phòng, nước mắt lưng tròng. ATài nhìn con bé thật ngon mắt, cơn hứng tình nổi lên. ATài quay qua Mai nói : Em à, em đưa nó sang nhà anh nhé. Yên tâm đi Ca sẽ trả mọi phí tổn cho em. Mai cười giả lả : Cơ cứ tự nhiên đi, mình người một nhà mà. Nói vậy , trong bụng Mai biết thừa là ; Ông anh kết nghĩa không để nó thiệt.


    ATài về phòng trước, tranh thủ tắm rửa, trong lòng rạo rực, cũng lâu rồi mới có một con hàng vừa mắt như vậy, chắc chắn nó vẫn còn zin rồi. Đang ngồi trên chiếc ghế gỗ giả cổ có đệm kiểu Pháp, nhâm nhi cốc rượu thuốc cường dương thì có tiếng gõ cửa, rồi tiếng nói vọng vào : Cơ à, mở cửa cho em. ATài đứng bật dậy đi nhanh ra phía cửa , vội tháo chốt, vặn khóa ra, cánh cửa mở Mai cùng cô bé đang đứng trước cửa. A Tài nhìn con bé, trời ! nó phải cao hơn mét sáu, cao hơn mình , nhìn cơ thể nó đẹp quá, hông nở to nhìn rất bắt mắt. Mai ẩy con bé vào trong nói : Em gái,  ngoan ngoãn nghe lời nhé, rồi em có thưởng thôi, nói rồi Mai đưa mắt nhìn A Tài đầy  tình tứ , tay kéo cửa sập vào rồi quay bước về. Con bé Huệ mặt căng thẳng tỏ ra  lo sợ tột độ. Nhưng nó vẫn để mắt đến căn phòng được bài trí rất đẹp, rất sang trọng. Lần đầu Huệ được thấy căn phòng đẹp như thế. Mùi thơm tỏa ra rất dễ chịu , tự nhiên Huệ thấy bớt căng thẳng hơn. ATài là người lão luyện trong tình trường, rất hiểu tâm lí đàn bà con gái, A Tài không tỏ ra vội vã, mà ngồi châm điếu xì gà , tay cầm li rượu nhấp lên môi, xong buông một câu : Em à, em đừng sợ, Cơ không làm gì em đâu.

    Huệ ở được một lúc lâu rồi mà không thấy A Tài làm gì mình, thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, không còn căng thẳng như trước nữa. A Tài thấy Huệ đã bớt sợ thì cất tiếng nói : Em à, em đi tắm rửa đi , chiều rồi, Ca sẽ đưa em đi ăn. Nói rồi cầm chiếc điện thoại quay số, đầu dây bên kia kêu: Dạ, gì đó Ta Cơ? A Tài nói : Muội  chuẩn bị ra nhà hàng ăn cơm cùng với Ca nhé. Mai nói : Dạ được Ta Cơ, mà Cơ đã “ăn” được chưa? Chưa đâu, đi ăn xong rồi về tính, Nói đến đó A Tài cười khùng khục, khiến đầu dây bên kia cũng cất tiếng hô hố : Phục Ta Cơ quá cơ. Huệ từ nẫy vẫn ngồi ở mép giường, đưa mắt quan sát khắp căn phòng, nghe A Tài giục đi tắm , thì ngần ngừ rồi cũng rón rén đứng dậy bước ra phía buồng tắm, A Tài mở cửa buồng tắm rồi nói : Em cứ tự nhiên nhé, nói rồi, A Tài đi ra ngoài, khóa cửa lại, đi vội ra hàng quần áo, lấy mấy bộ quần áo mặc ở nhà và mấy quần bò mang lên nhà. A Tài mở cửa vào vẫn thấy tiếng nước chẩy rầm rì trong phòng. A Tài gõ cửa buồng tắm rồi ẩy cửa ra, đưa bộ quần áo mới cho Huệ, A Tài nói : Em thay đi , tôi vừa đi mua về đó. Huệ một tay bịt một bên vú, tay kia thò ra cầm bộ quần áo Tài đưa, mặt cúi xuống không nhìn Tài. A Tài coi như không nhìn thấy gì.

   Cánh cửa buồng tắm mở to, A Tài ngỡ ngàng , trước mặt mình  như một người khác hoàn toàn, cô bé đẹp quá, nhìn cặp vú nhô lên sau lớp áo mỏng  làm Tài nóng ran người, Chiếc quần mỏng hằn bộ đùi thẳng , tròn căng, chiếc bụng mỏng , chiếc hông rộng, mông hơi cong lên , quả là một người con gái đẹp. A Tài vừa lòng lắm , cậu cất tiếng nói : Đi ăn thôi em, em đẹp lắm. Huệ ngập ngừng rồi nhẹ nhàng đi sau lưng A Tài , quán ăn cũng không xa khách sạn là mấy. A Tài kéo ghế cho Huệ ngồi rồi cất tiếng hỏi : Em ăn gì? Huệ lắc đầu không nói. A Tài biết là cô cũng không biết món gì với món gì, vừa vặn Mai bước vào, cô ngồi trước mặt hai người, chiếc bàn tròn rộng vừa phải làm họ có vẻ thân thiện hơn. A Tài kêu : Em gái à, em chọn món đi. Mai nhìn Tài hỏi : Cơ thích ăn món gì ? A Tài nói : Tùy em gái thôi. Mai gọi nhân viên bàn đến rồi nói : Cho chế món đậu Tứ Xuyên, một phần con vịt quay Bắc Kinh, đĩa rau xào , với một bát khâu nhục nữa, vậy thôi, cho  một chai rượu thuốc… và chai bia Thanh Đảo vàng nữa là được. A Tài thấy Mai gọi món vậy thì nói : Em gái gọi giỏi lắm đều là món Ca thích. Mai nói nịnh : Thì Ta Cơ là anh trai của em mà.

    A Tài gắp thức ăn cho Huệ, Huệ ngại ngùng chống đũa ngồi im, Mai rót rượu cho A Tài, còn mở chai bia rót ra hai cốc thủy tinh nhỏ . Mai nói : Nào uống chúc mừng sức khỏe. Cam pay ( Cạn chén ) A Tài cầm chén rượu lên, tay kia đặt cốc bia vào tay Huệ rồi nói : Uống đi múi, uống mừng ngày  chúng ta gặp nhau. Huệ lắc đầu nói nhỏ : Em không biết uống, Mai nói vào : Uống chút đi em, cho Ta Cơ vui. Đằng nào cũng đã sang bên này rồi, vui vẻ lên em, không ai làm hại em đâu. Huệ thấy khó xử liền cầm cốc lên cụng rồi nhấp một chút, cô nhăn mặt vội bỏ cốc bia xuống. A Tài nhìn Mai cười vui vẻ, cả hai trong bụng đều nghĩ đến món hời lớn. A Tài thì mong trời tối , rồi từ từ chén con bé ngon lành này. Còn Mai đang nghĩ đến món lợi lớn mà Huệ sẽ đem lại, rồi nó sẽ đắt khách cho mà xem. A Tài uống gần hết chai rượu nhỏ , loại rượu có tác dụng cường dương. Nể nang mấy lần mà Huệ cũng đã đỏ bừng mặt, người nóng ran, có vẻ như sắp  say đến nơi. Mai kêu :  Phú Duyển mải tán ( Phục vụ, tính tiền ) A Tài cầm tờ phiếu nhìn qua rồi rút ví rút ra hai tờ một trăm tệ đưa cho phục vụ, đợi  thối lại tiền xong, A Tài đứng dậy cầm tay Huệ nói : Mình về phòng đi em. Mai nói theo : Ta cơ ngủ ngon nhé, chúc thành công. Rồi cô bước đi trước. A Tài một tay đặt vào eo Huệ, nhẹ nhàng đưa cô lên phòng. ( Còn nữa )

  TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018
      Phần 2

     ATài , tay run run cầm chìa khóa mở cửa, có lẽ mùi cơ thể của Huệ làm Tài phấn khích khiến người có chút bấn loạn. A Tài dìu Huệ lại gần chiếc giường rồi ấn nhẹ vai cô xuống, Huệ ngoan ngoãn ngồi xuống mép giường. A Tài nói : Ca nóng quá đi tắm một chút đã , em nằm xuống cho đỡ mệt. Tiếng vòi hoa sen chảy rào rào từng đợt, bóng người đàn ông khỏa thân sau lớp kính mờ làm Huệ thấy cơ thể rạo rực, Cô cảm thấy có gì đó đang biến chuyển trong cô, máu lưu thông nhanh hơn, rồi đến hai đầu vú râm ran như có kiến cắn, rồi nó tưng tức như muốn nứt ra. Huệ giật mình khép đùi lại, cô cảm giác như có thứ gì đó đang nẩy nở, ẩm ướt rất khó chịu. Vừa lúc A Tài ẩy cửa bước ra. Trên người  chỉ có một chiếc khăn tắm quấn quanh bụng. Cơ thể đầy đặn, săn chắc nhìn rất đàn ông. So với tuổi năm mươi thì cơ thể của A Tài quá hoàn hảo. Huệ cúi mặt xuống không dám nhìn A Tài trực diện mà chỉ dám liếc ngang, bấy nhiêu cũng đủ cho cô bấn loạn. A Tài vờ như không để ý đến thay đổi của Huệ, cứ thế trèo lên giường, người Huệ nóng ran khi thấy chiếc vạt khăn tắm bị một chân co lên làm hở rõ hết cả vùng dưới của người đàn ông.

    ATài cầm cái điều khiển ti vi bật lên, tiếng cô ca sĩ hát tiếng Pà Và nghe rất nhẹ nhàng, cô ta cũng rất xinh đẹp , nhưng ATài  nghĩ có lẽ vẫn thua xa cô em gái đang ngồi cạnh mình. A Tài quờ tay, quàng qua eo Huệ rồi từ từ kéo cô ngả về phía mình. Huệ hơi miễn cưỡng ngã xuống, rồi cô cũng nằm kề bên Tài. A Tài quay hẳn sang cô, chiếc khăn tắm bung ra, để lộ gần hết tấm thân trần. Huệ lúc này lí trí như chạy đâu mất, cô đờ đẫn, hoàn toàn bị động trước những cử chỉ của người đàn ông. A Tài cúi xuống đặt nụ hôn lên cổ cô, khiến Huệ rùng mình, gai ốc nổi cùng mình. Rồi cảm giác khoan khoái chạy toàn thân. Tài nhẹ nhàng dịch lên, gắn đôi môi nóng bỏng trên miệng Huệ , cô như bị điện giật, cả cơ thể giật lên từng đợt, rồi cô chìm vào đê mê, chới với, như đang rơi xuống một miền nào xa lắm, tất cả chỉ còn là cảm khoái vô tận. A Tài từ từ lột từng khuy áo, rồi chiếc áo cũng bị phanh ra, bị vứt bỏ không thương tiếc, Người đàn ông mặt đỏ bừng, trườn dần lên cơ thể trắng như ngọc của Huệ, rồi chậm rãi ngậm vào đầu vú của cô, Huệ ưỡn lên hưởng ứng, cảm giác như mạch nguồn con suối từ bầu ngực đang tranh nhau chảy ra, nó như vỡ òa ra cùng cảm xúc bất tận. A Tài tụt nốt chiếc quần mỏng,  A Tài nhổm hẳn người lên, nhìn như muốn lưu lại hình ảnh tuyệt mĩ của Huệ vào kí ức, cô gái trinh nguyên đẹp lạ lùng, dưới ánh chiều trạng vạng, mầu đỏ của hoàng hôn hắt qua cửa kính lớn của căn phòng, khiến nước da như ngà ngọc phảng phất mầu đỏ loang ra rất ám ảnh , nhìn thật ma quái. Người thiếu nữ đang nằm trên tấm ga trắng muốt, cơ thể hoàn hảo đến từng li một, cặp vú tròn gọn với đầu ti đỏ hồng nhỏ xíu, chiếc bụng phẳng lì liền với thảm cỏ dầy xanh mướt, Không còn gì để tả về người con gái mĩ miều trước mặt mình, A Tài có cảm giác như lạc vào cõi hư ảo nào đó, anh vục đầu vào tấm thân ngọc ngà, mê đi trong hoan lạc.

   Tiếng : Ôí đau anh ! Phát ra từ miệng Huệ, Huệ ngỡ ngàng cảm nhận sự xâm nhập đau đớn đang tiến sâu vào cơ thể, hai tay cô bấu chặt lưng của người đàn ông. A Tài đang từ từ tiến vào nơi khó khăn nhất, mặc dầu nó đã tràn trề ướt sũng nhưng vẫn bị cản trở bởi sự trinh nguyên của cô gái. Cho đến khi hai cơ thể gắn khít, như hòa vào nhau, cảm giác đau nhói đã mờ dần, nhường cho những cảm giác mới lạ, đang xâm chiếm Huệ, nó thật khó tả, một sự khai phá đã làm cho toàn cơ thể Huệ như nứt toác ra rồi chúng như cùng nhau tấu lên những khúc hoan ca đầy xúc cảm. Huệ lần đầu tiên biết thế nào là nhục cảm, cảm giác run rẩy đến nóng bừng, rồi bùng lên từng chặp, nó thật tuyệt vời làm sao, Huệ quên hẳn mình là kẻ nô lệ vừa bị sang bán, tất cả chỉ còn là những rung động thể xác đến mê hồn. A Tài đang mải miết tận hưởng những giây phút tuyệt nhất, với những nhịp dập nhẹ nhàng, từng cái co thắt, bóp chặt của Huệ làm A Tài cảm khoái tột độ, có cảm giác như hai cơ thể tan vào nhau, cùng chìm trong hoan lạc. A Tài thấy mình thật may mắn, bỗng chốc có trong tay một cơ thể thật hoàn hảo lại thơm tho đến lạ. Huệ rùng mình từng cơn, đã mấy lần những trận sóng dồn dập chạy về nơi tận cùng của đam mê, rồi nó bùng lên khiến cô muốn ngất đi, cô vẫn đang bị A Tài dìu đi, từng đợt , từng đợt, âm ỉ rồi đến vỡ òa thêm nhiều lần nữa.

    Những cái rùng mình, rồi giật liên hồi, Hai người quắp nhau thật chặt, mồ hôi nhễ nhại. Cả hai đều ú ớ. Họ như mụ đi, như trên thế gian này chỉ còn hai kẻ đang rã rời thân xác. Một lát sau A Tài mới từ từ trườn xuống bên cạnh Huệ, tay vắt qua bụng cô. A Tài nói trong hơi thở đứt quãng: Em thật tuyệt ! Huệ vẫn còn trong cơn khoái cảm, mặc dù đang nguội dần, cô cảm giác như người đàn ông này là của mình, rồi sẽ mãi mãi là của mình, cô quên hẳn thân phận của mình, Huệ quay sang ôm A Tài nói : Anh làm em thích quá ! Nằm mân mê nhau một lúc rồi A Tài gỡ tay Huệ ra, đứng dậy lại bên chiếc tủ lạnh, lấy ra một chai bia Thanh Đảo vàng và một chai cô ca, bật nắp xong đưa vào tay Huệ : Uống đi em. Huệ cảm động, có cảm giác như người đàn ông này đã là của mình từ lâu lắm. A Tài trèo lên giường, đập vào mắt mình là một mảng ga ướt sũng đã chuyển sang mầu hồng lẫn đỏ. A Tài thấy trong lòng rung động, vậy là mình đã  làm cho Huệ thành Đàn bà . Một tay kê gáy Huệ, miệng nói : Em à, lần đầu anh ngủ với một người con gái, mà đem lại cho anh cảm giác tuyệt như thế. Huệ cũng rúc vào nách Tài nói : Em cũng vậy, anh làm cho em thấy hạnh phúc lắm. Rồi Huệ nói thêm : Anh , Em muốn ở bên anh , anh đừng trả em về cho bà chủ nữa nhé. A Tài nghe Huệ nói vậy thì đâm ra suy nghĩ ; Mình cũng thích cô bé này, nhưng làm thế nào cho phải, kẻo A Mai nó nghĩ sai về mình, rồi A Tài nghĩ ; Có lẽ bồi thường cho em nó số tiền em nó đã mua Huệ, cho thêm một chút, chắc cô ấy nghe thôi.

    Trời tối mịt từ bao giờ, ngoài đường tiếng nhốn nháo của khách làng chơi với bọn gái vang lên tận trên phòng, Dưới sân là những quán ăn đêm đang được dọn ra, người ở các nơi túa ra ăn nhậu nói cười ồn ã. A Tài nhìn Huệ nói : Múi à, em đói chưa ! Huệ lắc đầu nói : Chưa anh ạ, nói xong cô ôm ngang người A Tài , trong cơ thể cô những thớ thịt vẫn còn râm ran trong từng ngóc ngách. Múi này ! A Tài kêu Huệ: Em quê ở đâu ? Huệ không ngại gì, mà nói thật với A Tài luôn : Dạ em ở Hà Nam ạ. A Tài nghe vậy thì giật mình nói : Ồ , vậy em cùng quê vơi anh rồi. A Tài lại hỏi tiếp Huệ. Nghe Huệ kể xong. A Tài mới nói : Ôi vậy em cùng quê cùng địa chỉ với nhà Ca. Mà em con cái nhà ai ? Dạ : Em con ông Tốn ạ. Nghe Huệ nói vậy Tài giật mình, toàn thân lạnh toát , cơ thể như bị điện giật, mặt tái mét. A Tài cố trấn tĩnh rồi nói : Múi à, A Tốn là cậu ruột Ca đó, hồi xưa còn ở bên Việt Nam, hai cậu cháu anh, suốt ngày đi câu với nhau, hồi đó thân nhau lắm, vậy là khi anh ở đó em vẫn chưa ra đời . Em có biết mình vừa phạm phải chuyện gì không ? A Tài nói tiếp : Em chính là em họ của anh đó, Cậu Tốn là cậu ruột của Anh. Huệ nghe A Tài nói vậy thì há hốc mồm, kinh ngạc thật sự. Trời ơi ! Em là em họ của anh hả. Thôi chết rồi, thế này thì làm sao em vác mặt về quê nữa.  ( Còn nữa )

TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018
      Phần 3

    A Tài vẫn nằm trên giường, tâm tư bấn loạn ; Mình vừa gặp phải chuyện gì vậy hả Trời ? Bây giờ giải quyết việc này thế nào ? Rõ ràng là không thể trả Huệ lại cho A Mai, mà cũng không thể để ở đây được. Huệ vẫn rấm rứt khóc bến vai A Tài , cô cũng bấn loạn không kém người anh họ; Sao lại có chuyện này được chứ. Nếu anh ấy trả mình về quê thì thế nào đây ? Mặc, mình nhất định ở đây , mình không đi đâu cả. Nghĩ vậy Nhưng trong lòng Huệ lo lắm, cô làm sao làm chủ được tình hình chứ, ngày mai cô phải đối mặt với rất nhiều tình huống, cô càng lo thì tiếng nức nở càng lớn. A Tài xoa lưng Huệ nói : Múi à, nín đi, mai rồi có cách giải quyết, thôi ngủ đi em, mai tính .  A Tài với tay tắt chiếc đèn ngủ ở đầu giường rồi kéo chăn cho cả hai , Trong chiếc chăn mỏng có hai người không mặc gì, mặc dù nằm sát nhau nhưng theo đuổi hai luồng suy nghĩ khác nhau, Huệ mở mắt thao láo , cô nhìn lên trần nhà, trong bóng đêm, cô đang lo sợ cho mình, rồi mai này, sẽ ra sao ? Nhưng Huệ nhất quyết sẽ không trở về cái nơi mảnh đất chiêm trũng quanh năm đói khổ, cuộc sống mưu sinh của gia đình , hoàn toàn trông cậy vào sự đi làm thuê làm mướn, mảnh ruộng phần trăm trừ hết chi phí đi thì chẳng còn gì, nếu tính ra thì ngày công chỉ mấy nghìn một ngày. Huệ nghĩ đến những mảng xám xịt của đời mình khi trở về nhà mà hãi hùng, bên này đây, mới có nửa ngày thôi, mà Huệ thấy cuộc sống sao khác biệt quá, con người ai cũng vui vẻ, ăn uống thì thừa mứa. Nhà cửa tiện nghi đầy đủ , sống như thế này mới là sống chứ. Huệ nhớ đến cái bụi tre già, bên cái ao nước tù đọng, có mấy con cá nuôi mãi không lớn được mà hãi. Rồi Huệ cũng lịm dần đi trong màn đêm đen kịt.

    A Tài lo lắm, phải xử lí vụ này thế nào đây, nếu vỡ lở ra thì ăn nói với họ hàng bên Việt Nam ra sao. Tài hút hết điếu thuốc này đến điếu khác, ngó qua thấy Huệ đã ngủ ngon lành, Tài lắc đầu buồn bã, tội nó quá, mới mười mấy tuổi đầu, cơ thể nõn nà thế này, mà bị chúng nó lừa sang đây, cũng may run rủi thế nào mà gặp được mình. Giá nó không phải là em gái của mình thì hay biết bao, cơ thể của nó thật tuyệt vời. Nghĩ đến đây trong Tài lại rạo rực, cơ thể lại đòi hỏi. Tài quay hẳn người ôm Huệ vào lòng, A Tài cố kiềm chế, phần dưới như khúc gỗ cứng ngắc nóng rẫy áp sát hông con bé. Huệ vẫn không biết gì ngủ say, mặc cho A Tài thao thức siết chặt cô, cái lằn ranh họ hàng đã kìm hãm cơn dục vọng cố trỗi dậy trong người Tài. Xa xa tiếng gà trong bản đã gáy báo sáng vọng đến. Tài mệt mỏi ngồi dậy, đi vào buồng tắm. A Tài mặc quần áo vào rồi cắm chiếc ấm siêu tốc, pha ấm trà ngồi bên chiếc bàn gần giường nhâm nhi chén trà nóng. Mùi trà Thiết Quan Âm thơm nức làm Tài tỉnh táo hơn, điếu sì gà vẫn lập lòe cháy đỏ ở tay, lát nữa thôi Tài sẽ phải quyết định một việc hệ trọng. Ánh sáng đã hắt vào khung kính của căn phòng, có thể do mùi thuốc nồng nặc làm Huệ thức giấc. Cô ngồi dậy rồi nhìn Tài nói : Ôi sáng rồi hả anh. Tài nhìn cặp vú cương cứng vểnh cao mà thèm. A Tài nói : Muội  dậy tắm rửa làm vệ sinh đi, rồi ra đây, ca nói chuyện. Huệ lúc này không hề e dè, mà tốc chăn lên, cô gấp nó rồi xếp lại ngay ngắn chăn gối, A Tài nhìn cơ thể của đứa em họ, thấy tiếc hùi hụi, sao nó là em mình chứ !. Cơ thể nhẵn nhụi, trẵng nõn, nhìn cái mông đầy đặn, vểnh lên mới đẹp làm sao, rồi cái thảm rậm gì đen nhánh kia nữa. A Tài tiếc lắm. Huệ vào trong buồng tắm, mở vòi chảy rào rào. A Tài trong người có sự mâu thuẫn cực lớn, giữa ham muốn và lễ giáo.

    A Mai gõ cửa phòng nói vào : Ta Cơ em đây ! A Tài nghe Mai gọi thì dụi điếu thuốc đi ra mở cửa . Mai đi vào hỏi luôn: Mới sáng sớm , có chuyện gì mà Ca gọi muội sớm thế. Mặt A Tài buồn xo, nhăn nhó khổ sở , kéo ghế cho Mai ngồi rồi rót trà ra đưa cho cô. Muội uống trà đi, đợi cái Huệ ra Ca nói chuyện , chuyện khó xử lắm muội ạ. Huệ mở cửa , trên người mặc bộ cánh mới , Mai nhìn thấy thì há hốc mồm , cô nói : Úi da , em Gái Trung Hoa !  Hảo pheo leng à. Sao cô em xinh đẹp quá thế. Huệ đỏ mặt chào Mai lí nhí rồi đến mép giường ngồi, Mai rót chén trà đưa cho Huệ: Xẻo mây uống đi. Mắt Mai long lanh vui , nhìn con hàng mà nghĩ đến tương lai của nó sẽ mang nhiều tiền về cho mình đây. Muội à ! A Tài nói cắt đứt suy nghĩ của Mai. Tài nói tiếp : Ca nói chuyện này, Muội bình tĩnh nghe thủng câu chuyện nhé; Đêm qua, sau khi Ca quan hệ với Huệ, hai người nằm nói chuyện , ca mới biết cô ấy là em con ông cậu ruột của Ca. Ca đang khó xử quá. Không biết làm thế nào cho phải. Nhất là giải quyết thế nào với Muội đây. Mai ngỡ ngàng, cô không hiểu sao lại có chuyện trớ trêu như vậy . Cô hỏi lại A Tài : Thật vậy hả ca. Thì ca nói thật mà, có lẽ thế này, ATài nói : Ca sẽ trả muội tiền muội mua cái Huệ, rồi Ca sẽ đưa nó về quê giao lại cho gia đình nó. Ý em thế nào? Tài quay qua hỏi Mai. Mai trả lời : Nếu là sự thật thì đúng là chuyện khó tin, muội bất ngờ quá. Đành vậy thôi. Ta Cơ biết muội mua nó bao nhiêu rồi mà, thì muội đành lấy lại vốn thôi. A Tài ra mở tủ lấy cặp, đếm đủ bẩy nghìn đưa cho Mai, rồi nghĩ thế nào lấy lại, đưa cho Mai một cọc một vạn còn nguyên niêm phong ( Khoảng ba mươi ba triệu thời giá bây giờ ) Ca thêm cho em, có điều em phải hứa với Ca là chuyện này không được hở ra với bất kể ai, muội biết tính Ca rồi đó. Ta Cơ yên tâm, chuyện này chẳng hay ho gì, nhất là truyện trong nhà của Ta Cơ, em sẽ khóa miệng lại, nhưng bây giờ phải nói với mọi người, với nhân viên của muội sao đây. A Tài nói dứt khoát : Muội nói với mọi người là Ca mua đứt nó rồi.

    Huệ từ nẫy ngồi im nghe hai người nói chuyện, cô hồi hộp lắm không biết tính mệnh của mình được định đoạt ra sao. Khi thấy A Tài cầm xấp tiền đưa cho chủ của mình , thì Mai thấy nhẹ lòng hẳn, nhìn mấy xấp tiền đầy trong cặp làm Huệ thấy anh trai của mình đúng là đối tượng của mình mà mình hằng mong ước.  A Mai nói : Vậy bây giờ cơ định thế nào ? A Tài nói : Ca sẽ thu xếp để đưa Huệ về quê, em gọi mấy bà người Mán để đưa nó qua đường biên cho Ca , còn ca đi bằng Hộ Chiếu. Nghe hai người nói vậy Huệ mới lên tiếng: Em không về đâu, em ở đây với ca. A Tài nghe vậy thì nóng mặt nói : Không được, muội phải về nhà. Ca không thế để muội ở đây được, rồi gia đình bên muội  nghĩ gì về ca, nhất là chúng ta có chung huyết thống mà. Huệ dứt khoát hơn , cô nói : Em không biết, nếu Ca bắt em về, em sẽ chết ở đây cho ca xem. A Tài sững người; “Thôi bỏ mẹ, con bé này nó ăn vạ mình rồi. Nó ở lại thì sống với nhau kiểu gì đây”. Nghĩ vậy A Tài nói to : Muội không ở lại được, chúng ta không thể sống cùng nhà, mà muội mới có mười mấy tuổi thì sống bên này kiểu gì? Em muốn vào nhà thổ hả. A Mai từ nãy nghe hai anh em họ nói chuyện thì cũng sinh ra rối trí chẳng biết ra sao nữa. Mai lấy làm khó xử, liền đứng dậy nói : Thôi Muội về , có thế nào thì Cơ điện cho muội vậy, nói rồi mai mở cửa đi ra ngoài. Đợi Mai bước đi xa, Huệ vùng dậy lao vào Tài , cô ôm chặt Tài  rồi nói : Ca , em không về đâu, em muốn làm vợ ca . A Tài cố gỡ vòng tay của Huệ , cậu nói : Không được, chúng ta là họ hàng gần mà, làm vậy gia đình rồi thiên hạ họ nhìn vào sao sống được. Huệ nói : Kệ , em chỉ cần được ở bên Ca thôi, kệ thiên hạ. Nói rồi cô gắn chặt môi mình vào môi Tài, A Tài bị động, nhưng cũng không cưỡng được sự ham muốn bởi cơ thể hấp dẫn của Huệ, họ vội vã lột quần sao ra, rồi  quấn lấy nhau.

   Lạ quá, sao cái cảm giác ruột thịt nó biến đâu mất. A Tài cũng thấy lạ, sao cái ranh giới nó mong manh đến vậy, Hiện tại chỉ là hai thân xác tràn trề dục vọng đang quấn vào nhau, Hai cơ thể như lẫn vào nhau, từng mạnh máu, từng rung động của thớ thịt chìm vào trong nhau, hai người quên đi tất cả, chỉ còn sự nồng nàn của thân xác, ánh nắng đã chiếu dần vào trong căn phòng, nó chiếu vào cặp mông của Huệ mỗi lúc bị vật nghiêng, bóng loáng ướt át, đầy mê hoặc. Họ cứ dìu nhau trong dục vọng như vậy. ATài thấy trong cuộc đời mình có bao nhiêu thân xác đàn bà đã qua tay , vậy mà với Huệ, Tài thấy như một thiên thần tình ái mà thượng đế ban riêng cho Tài. Cơ thể thơm tho mềm mại, ướt át đó phải là của riêng mình, mặc lễ giáo, mặc tất cả. Huệ cũng chìm trọng sự thỏa mãn tận cùng của dục vọng, thân xác hai người như tan ra, quyện vào nhau không muốn rời. Huệ cảm thấy thật tuyệt, không ngờ cuộc đời mình tưởng đầy đau khổ rủi ro, thì lại được sung sướng như thế này. Nghĩ đến đây cô hôn ngấu nghiến người đàn ông, Người đàn ông đầy dũng mãnh đã dùng sức mạnh của mình , một thứ mà Huệ ngỡ ngàng, lần đầu tiên trong đời cô thấy cái vật dũng mãnh gớm giếc đó, nó cứng ngắc, nó ngấu nghiến tả xung hữu đột trong cô, làm cô luôn rơi vào những trạng thái đê mê đến phát cuồng, nhiều lần cô như ngất đi, Cô thấy yêu người đàn ông này đến vô cùng, cô cảm ơn  những con người mà hôm trước còn là kẻ thù của cô, thì chính họ lại là người đem đến cho cô cái sự sung sướng tuyệt vời này. ( Còn nữa )

    TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018
      Phần 4

   Dưới con mắt của khu kinh tế này, Huệ đã là vợ chính thức của A Tài, ai cũng tấm tắc khen A Tài may mắn có cô vợ vừa trẻ đẹp lại hiền lành. Huệ ít khi ra khỏi phòng, cô chỉ ra ngoài mua vội thứ gì đó rồi về ngay. A Mai bây giờ đã gọi Huệ là chị dâu rồi, Thỉnh thoảng A Tài Vẫn sang bên quán của Mai , Nhiều lúc A Tài thấy ngại mỗi khi nhìn vào mắt  nhau, cái bí mật giữa hai người làm cho họ khăng khít hơn, nhưng cũng e dè đề phòng nhau hơn. Huệ dạo này cơ thể đã khác, mông to bạnh ra , bụng đã lùm lùm, bộ ngực cũng to hơn , nhìn cô thật hấp dẫn, nhất là đôi mắt lúc nào cũng ướt long lanh, cặp môi mọng đỏ hơn. Từ lúc có chửa , sinh lí của Huệ càng đòi hỏi mạnh. A Tài ngoài việc nhập hàng với dẫn mối ra , xong việc là về bên vợ ngay. Không con nghĩ đến người đàn bà khác nữa. Tuy có chửa nhưng lúc không mang quần áo, nhìn cô thật lôi cuốn, cái thể xác cứ như quả hồng chin mọng chực muốn nứt toác ra, muốn trào ra. A Tài đắm mình trong cái thân xác ngùn ngụt lửa của Huệ, chưa khi nào ATài thấy sự đam mê nhục dục của mình  lại nhiều đến thế, bất kể lúc nào cũng có thể quấn vào nhau đến ướt mèm, đến rã rời mới thôi .

    Mấy tháng rồi, Huệ ở hẳn trong phòng không thấy ra ngoài nữa. Thỉnh thoảng trong phòng vọng ra tiếng oe oe của trẻ sơ sinh. Mai thấy Ta Cơ của mình có chuyện gì đó, mà luôn tránh mặt mình, lúc đối diện cũng chỉ cười trừ rồi cáo bận , cúi mặt đi ngay. A Mai quyết định mò lên phòng của hai vợ chồng A Tài. Nghe tiếng gọi của Mai, miễn cưỡng A Tài phải ra mở cửa. A Tài chỉ nói độc một câu : Vào đi. Mai vào ngồi xuống chiếc ghế gỗ có nệm bên bàn nước, mùi khói xì gà quẩn khắp phòng. Mai nói : Ta Cơ à, Mình là anh em thân , Cơ có chuyện gì khó nói phải không? Cứ nói cho muội nghe đi, biết đâu muội gỡ được cho Huynh. A Tài rít một hơi thật sâu, rồi phả đám khói trắng ra đầy phòng, A Mai nhăn mặt, lấy tay khỏa khỏa đám khói đang tan trước mặt. A Tài đưa chén nước trà cho A Mai, mặt buồn buồn nói : Muội uống nước đi. Ca đang có chuyện buồn lắm, chị dâu của muội đẻ rồi, là một thằng con trai, nói đến đây thì có tiếng khóc của trẻ vang ra ngoài phòng. A Tài nói tiếp : Có điều buồn là thằng bé không có mũi , nên mặt của nó khuyết hẳn một mảng lớn. Nghe đến đây A Mai thoáng rùng mình, cô nghĩ ngay trong đầu : Thôi chết rồi, cùng huyết thống mà. A Mai nghe  A Tài nói vậy mới an ủi : Thôi lỡ rồi Ta Cơ ạ, tìm cách chữa cho thằng bé thôi. Cơ cho em vào ngó cháu được không, A Tài chần chừ rồi cũng đứng dậy ra mở cửa phòng, nói vào trong: Múi à có tiểu muội vào thăm con. Huệ đang nằm ôm con , mặt quay vào trong , nghe A Tài nói vậy thì ngoảnh mặt ra nói : Muội hả, cô ngồi đi, rồi Huệ đặt thàng bé ngay ngắn lại  xong mới ngồi dậy. A Mai lại gần hơn, cô thoáng nổi gai ốc khắp người, thằng bé chỉ có hai con mắt là rõ ràng, còn đâu là khoảng trống đỏ lòm, cô vội quay mặt đi ngay. A Tài biết ý liền nói : Thôi ra ngoài nói chuyện đi muội. A Mai mở ví lấy ra mười tờ một trăm tệ, đặt xuống gần thằng bé đang nằm ngủ, cô nói : Chị dâu à, em có chút quà cho thằng bé, mong nó chóng lớn, rồi cô theo gót A Tài ra ngoài.

     A Mai nói trong lo lắng : Cơ tính thế nào , A Tài nói giọng trầm hẳn xuống : Mấy bữa nay, Ca đã tính nát rồi. Đợi thằng bé cứng cáp, rồi cho nó sang ở với ông bà nội bên Ca Na Da, bên đó điều kiện tốt hơn, sẽ phẫu thật chỉnh hình dần cho nó. Cũng cốt để tránh cho nó tủi thân về sau này. Vâng, ca nói vậy là chuẩn, tuy phải xa nó, nhưng sẽ tốt cho nó. Nếu có khó khăn gì Cơ cứ nói với Muội, giúp được gì muội sẽ giúp ! Cảm ơn Muội, Ca ghi nhận thành ý của muội. Thôi cũng đến giờ cơm trưa rồi, đi ăn cơm với Ca đi, A Tài nói vậy , A Mai thấy anh trai buồn nên cũng gật đầu đi ăn cùng. Hai người vừa ăn vừa chuyện chò, đi hết hai chai rượu thuốc. A Tài có phần lâng lâng, nhìn vào mắt muội của mình nói : Muội à, Cơ lại phải nhờ muội một chuyện, muội hãy giữ kín chuyện thằng bé này. Cơ muốn giữ cái tiếng , không muốn mọi người đàm tiếu. A Mai nắm chặt tay A Tài, rồi nhìn sâu vào mắt A Tài cô nói : Cơ yên tâm, muội coi Cơ như anh trai của muội, nên chuyện kín tiếng là trách nhiệm của muội, Cơ đừng bận tâm. Hai người thanh toán tiền rồi chia tay. Trên đường về quán của mình A Mai thấy thương cho A Tài, tự nhiên lại vướng phải truyện loạn luân không lối thoát, mà con Huệ cũng lì thật, biết là anh mình rồi mà vẫn nằng nặc đòi lấy. cô thoáng nghĩ trong đầu, giá ngày đó, cô bán ngay nó vào trong sâu thì có phải không có cái họa này không, cũng chỉ tại mình luôn nghĩ đến Ta Cơ mà nên chuyện. Thật khổ cho họ.

   Huệ nghe tiếng khóa cửa khô khốc vang lên , liền ngồi bật dậy nói : Lẩu Cung ( Chồng ), Ca đi đâu với  nó vậy ? Sao lâu vậy , có biết muội đói lắm không ? Chắc tình cũ không rủ mà đến hả, nhìn hai người đầu mày cuối mắt, muội biết ngay mà. A Tài bất ngờ thấy Huệ nổi cáu với mình, lại tỏ ra ghen tuông như vậy, A Tài liền quắc mắt nói : Này cô , cô ăn nói cẩn thận nhé, nó là em kết nghĩa của tôi, chứ không phải bạn tình này nọi mà cô hồ đồ như thế. Huệ vẫn còn tức nói : Vậy sao Ca không thèm ngó ngàng đến muội. Lúc này A Tài đã hiểu ngọn nguồn, liền lại gần nói : Lẩu phò ( vợ ) à, muội nghĩ gì vậy, chỉ là sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của muội mà Ca mới vậy thôi, chứ thèm chết đi được. Nói đến đây thì thằng bé con nó cựa quậy nhăn nhó kêu ọ ọe mấy tiếng, A Tài nói : Muội à nó đói rồi đấy, cho nó ăn đi muội. Huệ ngồi hẳn dậy, lột cái áo rộng qua vai, bộ vú to mẩy nẩy tưng tưng theo nhịp tay của Huệ khiến lòng A Tài cũng xốn xang, người nóng lên bức bối. Huệ nói : Lẩu Cung lấy cho muội cái bình sữa , A Tài cầm chiếc bình sữa nhỏ xíu, tráng qua nước sôi rồi đưa Huệ, Huệ lần lượt bóp  từng bên vú , từng tia sữa phun vào đáy bình, nổi cả bọt , A Tài không cầm lòng được, cũng lại gần Huệ mân mê, hai bầu vú căng cứng , cùng phụ Huệ lấy sữa cho vào bình. A Tài nựng đứa bé, còn Huệ cẩn thận bóp nhẹ chiếc bình cho sữa xuống nhỏ giọt, vì thằng bé không tự mút được, thỉnh thoảng, không cầm lòng được, A Tài lại chồm lên ngậm Vú Huệ mà mút lấy mút để. Hành động đó của A Tài làm cơ thể của Huệ như nhũn ra, những thớ thịt lại râm ran đầy khó chịu, sự ẩm ướt lại  ngấm dần ra ngoài, Khiến Huệ đờ đẫn, mấy lần A Tài phải chỉnh lại bình sữa trong tay Huệ.

    Đứa bé được Mẹ cho uống sữa no, nó lại chìm vào giấc ngủ. Lúc này không kiềm chế được nữa, Huệ rón rén rồi  nhẩy xuống giường, cô nhẹ nhàng cầm tay A Tài  kéo nhanh ra ngoài, cứ vậy hai người ngã dúi xuống nên nhà, họ chỉ kịp lấy chân hẩy nhẹ cánh cửa đóng lại. Huệ như con thú hoang đang trong cơn khát, cô ngã ngồi trên A Tài, cặp vú to đồ sộ cứng ngắc đang lắc lư mời gọi đầy hấp dẫn. Huệ vội vã cởi bộ đồ của A Tài, hai người nhanh chóng thoát khỏi mấy thứ quần áo trên người , họ quấn vào nhau. Trời ạ, Chưa bao giờ Tài phê như thế, kể cả lúc lấy đi sự trong trắng của cô ấy. Mọi thứ nóng rẫy đầy nhục cảm, Hai người chưa bao giờ được thăng hoa như vậy, những cơn khoái cảm tột độ như những cơn sóng thủy chiều, chẳng phân biệt được ai là người dìu đối phương đi trong cơn say thể xác bất tận này. Mọi thứ đều hoàn hảo, họ như tan trong nhau, nhất là mùi sữa thơm nồng từ bộ ngực cương cứng của Huệ luôn tuôn trào, rồi dòng suối đại ngàn cũng không thua kém, cả hai người đều ướt nhẹp, nhầy nhụa trong cơn cuồng say xác thịt. Họ quên đi hết những phiền muộn đang lơ lửng trên đầu họ, tất cả chỉ còn những cảm xúc trào lên bất tận, đến mụ mị. Họ chỉ buông nhau ra khi cảm giác cả hai đều tê dại, không còn sức lực nữa. Cả căn phòng toát lên một thứ mùi hỗn hợp đến khó tả, nó như thứ hương thơm được chắt lọc từ thiên chức đàn bà, nó bao phủ lên, thoát lên trong không gian cái thứ hương vị mà chưa bao giờ cả hai cảm nhận được từ những lần ân ái trước, thật tuyệt vời. Huệ quay qua A Tài cười rạng rỡ, cô nói : Thật tuyệt Lẩu Cung ạ. Chưa bao giờ muội có được cái cảm giác thỏa mãn đến tận cùng như thế. A Tài có vẻ hơi quá sức, cười gượng gạo rồi vuốt lưng Huệ nói : Thật tuyệt muội ạ, cơ chưa bao giờ được như lần yêu này, cảm ơn muội !  ( Còn nữa )

    TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018
      Phần 5 và Hết.

    Thằng Hoàng được A Tài gửi sang bên Ca Na Da với ông bà nội cũng đã lâu rồi. Sự nghiệp buôn bán của A Tài tại đường biên này càng ngày càng phát triển, mặc dù Biên Mậu hai nước đã có nhiều điều luật rõ ràng , nên khó làm ăn hơn, nhưng vì có kinh nghiệm nhiều năm, lại có uy tín tốt nên bạn hàng rất tin cậy . A Tài xây một biệt thự rất to đẹp tại Bằng Tường để làm chỗ ở cố định và làm văn phòng giao dịch luôn. A Tài mua thêm một ngôi nhà cũng rất rộng rãi tại Nam Ninh để Huệ về đó ở. A Tài thường xuyên đi lại hai nơi vì công việc buôn bán trên trục đường đó là chính. Một mặt sau nhiều năm A Tài đã có tuổi, sức khỏe không còn như trước nữa, nên để Huệ vào trong Nam Ninh cũng có ý để hạn chế việc chăn gối. A Huệ thì ngược lại cô đang bước vào giai đoạn chín nhất của người đàn bà, cơ thể tràn đầy nhựa sống, lúc nào cũng ở tình trạng thiếu thốn, như trẻ em khát sữa mẹ, nhiều lúc A Huệ hay mát mẻ Chồng về việc bỏ bễ vợ một thân một mình. Nhiều đêm Huệ không chịu được khi cơ thể cứ muốn nứt ra , mọi thứ như muốn nổ tung, chúng không chịu nằm yên mà cùng hò nhau hành hạ Huệ, cô bắt buộc phải dùng đến dụng cụ hỗ trợ. Lần đầu tuy có lạ lẫm e ngại nhưng rồi nó đã làm cho cô cảm thấy thỏa mãn tột cùng, có lẽ cũng mấy năm rồi cô chưa được như thế. Cô tiếc là đã không dùng nó sớm hơn, cứ phải chịu đựng nỗi dằn vặt thể xác hàng đêm. Sau khi cơn thỏa mãn đã nguội dần , sự ham muốn lại dần trỗi dậy, Huệ dùng nó thêm một lần nữa, cô vừa tự làm vừa hình dung, nhớ đến cái ngày gần gũi A Tài sau khi đẻ, và cô đã thấy lại sự sung sướng đó, nó làm cho cô rã rượi , mọi thứ có cảm giác như cô vừa trải qua một trận mây mưa với  người chồng của cô vậy. Thật tuyệt, Huệ cười thỏa mãn, rồi thiếp đi.

    A Mai đã bán cửa hàng, cô giải nghệ về Hà Nội với người tình. Mai đã sống với Dũng như vợ chồng từ ngày thằng Phong chồng cô chưa chết. Nhiều lúc Phong ra quán của vợ lấy tiền, biết vợ mình đang ân ái với Dũng trên gác, cậu vẫn ngồi dưới đợi cho đến khi vợ hành sự xong đi xuống dưới nhà, cậu lấy tiền xong mới đi về. Tuy là nghiện nhưng Phong vẫn là người trợ thủ đắc lực của Mai, chuyên đưa gái qua những trạm kiểm soát để cô mang đi bán. Đến khi Phong chết thì Mai chính thức tuyên bố Dũng là chồng của cô. Hai người được gia đình Dũng chia một phần tiền từ tiền đền bù trên mảnh đất bị quy hoạch, giải tỏa. A Mai đẻ một thằng con với Dũng, không biết có phải nghiệp không mà những năm trước Mai đã từng bán bao nhiêu đàn bà con gái vào sâu trong Trung Quốc để làm gái, làm vợ, Mai là người đánh đập và hành hạ bọn con gái bị lừa sang mà không chịu nghe lời làm gái tàn ác nhất, vậy mà bây giờ hai vợ chồng thường xuyên ăn chay, nấu đồ chay bán, hàng tháng có những ngày làm từ thiện đi phát cơm chay cho người nghèo. Thỉnh thoảng A Mai vẫn gọi điện cho A Tài hỏi thăm anh mình làm ăn ra sao, hai người vẫn giữ tình cảm anh em tốt từ ngày mai về Hà Nội sống.

    A Tài áp tải hàng giúp bạn vào trong Nam Ninh xong , chiều cũng đã muộn, liền về nhà mình , quyết định ở lại ăn cơm với vợ, cũng cả tuần rồi chưa về với Huệ. A Tài rút chìa khóa ra mở cửa, cửa vừa mở, vừa lúc tiếng rên rất to phát ra, A Tài ngạc nhiên, đóng nhẹ cửa rồi đi rón rén vào trong thì thấy vợ đang nằm co quắp miệng thở dốc, mắt lờ đờ . Chiếc hàng giả vẫn còn nằm yên trong cơ thể Huệ, nó vẫn đang mấp máy theo những cơn co bóp của Huệ, cả mảng mông với ga ướt nhoét. A Tài sững sờ trước cảnh tượng đang thỏa mãn thân xác của vợ mình, mới đầu A Tài định quát lên nhưng nghĩ thế nào lại thôi, A Tài ngồi lên chiếc ghế gần bàn trà, trong bụng nghĩ : Vợ mình nó ra vậy cũng phải thôi, tuổi cô ấy đang sung như thế, mà mình thì bỏ bẵng cả tuần. Khi cơn cực sướng đã dịu hẳn, cái thứ giả kia cũng đã tự tụt ra, Huệ quay qua nhìn A Tài mắt rơm rớm nước: Lẩu Cung vừa về hả. Ca thấy muội có khổ không, có chồng mà cứ như không, cuối cùng phải chọn cách này. A Tài nói vào : Ừ, nó an toàn mà , chứ muội mà ra ngoài thì mới nguy đấy ! Huệ biết chồng mình nói lấp lửng vậy là có ý cả. Cô đứng dậy thu dọn đồ rồi và nhà tắm. Huệ tranh thủ ra chợ mua chút đồ ăn nấu sẵn về, hai vợ chồng ăn tối. Huệ ngồi bên chồng, luôn tay rót chai tượu cường dương loại chai nhỏ cho chồng. Cô nhắc với chồng : Ca quên muội đến nửa tháng rồi đấy, tối nay Lẩu cung phải đền cho muội đấy. A Tài cười xòa nói : Được mà, ca sẽ đền cho muội.

   A Tài tắm rửa xong, để nguyên người trần như vậy trèo lên giường nắm, tiện tay lấy chiếc khăn tắm vắt qua bụng. Rồi  A Tài với diếu xà gà hút dở, châm lại, bập bập vào hơi, đầu điếu thuốc đỏ rực, A Tài rít một hơi thật sâu rồi khoan khoái nhả từng bụm khói ra, tiện tay cầm ly rượu vang Pháp làm một tợp. A Huệ lúi húi dọn đồ trong bếp , xong xuôi cũng vội vã vào buồng tắm , một lát cũng trong bộ dạng không có vải, cô nhẩy lên giường ôm ngang bụng chồng, Trên tivi , tiếng thời sự vẫn phát ra đều, người phát thanh viên đang nói tháng tới sẽ có cuộc gặp thượng đỉnh của các nước Đông Nam Á… tại Nam Ninh này , mọi việc đã  chuẩn bị xong, chỉ còn đợi đến ngày đó thôi. A Tài chuyển kênh thấy có ca nhạc ở công viên, bên cạnh là dàn nhạc nước, mầu sắc rất đẹp, chúng đang phát mầu theo những nốt nhạc du dương , ánh sáng dìu dặt uyển chuyển. A Tài quay qua nói với Huệ : Muội đi xem chỗ nhạc nước này chưa ?. Huệ trả lời: Dạ muội chưa, buổi tối muội ngại ra ngoài lắm, mà ở Nam Ninh này có ai là bạn đâu mà muội đi chứ. A Tài thấy chạnh lòng, mình để vợ ở đây đúng là tù giam lỏng, quả là thiệt thòi cho cô ấy. Nghĩ vậy A Tài ôm chặt vợ vào lòng.

    Từ nãy cơn hứng tình cũng đã chạy rần rần trong người cô, Huệ cúi xuống dùng miệng mình giúp cho A Tài theo kịp cơn hứng của mình, khi A Tài đã hùng dũng trở lại, A Huệ ngồi lên trên bắt đầu tận hưởng cảm giác thật của chồng mình, nó tuyệt hơn nhưng lại thiếu đi cái dũng mãnh cứng ngắc như cái đồ giả kia, Huệ gạt phắt ý nghĩ đó đi, cô tập trung vào việc ân ái với chồng. A Tài mải mê thưởng thức bầu ngực to đầy đặn của vợ. Rồi cảm giác bị Huệ làm cho quá phấn khích, A Tài liền nhổm dậy vật Huệ xuống, vội vàng nhấp liên hồi, được một lát thì cuống cuồng ghì chặt vợ giẫy giẫy vài cái rồi nằm bẹp xuống, gục mặt xuống ngực Huệ. Huệ đang chuẩn bị lên cao trào thì bị tụt xuống vì A Tài thúc thủ, cô nhăn mặt ẩy chồng xuống rồi nói : Chán Lẩu Cung quá, làm muội tụt cảm xúc. A Tài với điếu thuốc rít thật mạnh rồi thủng thẳng nói : Bà xã à, ca có tuổi rồi, không được như mười mấy năm trước. Đừng có sưng mặt như vậy, có thiếu thì dùng lạm thứ kia được. Bây giờ cốt sao muội có tiền tiêu thoải mái là được mà. A Huệ nghe chồng nói vậy thì cũng không buồn đáp trả nữa, ông ấy mà nổi cục lên thì lại thiệt mình, tốt nhất là cứ ngọt nhạt, nịnh ông ấy vài câu, nghĩ vậy A Huệ hôn vào ngực chồng rồi nói : Muội nói vậy thôi chứ Lẩu Cung vẫn là nhất, muội yêu lẩu cung nhất. Nghe Huệ nói vậy cơn tự ái trong người A Tài cũng xẹp dần xuống.

    Cũng phải hơn một tháng , A Tài chưa đi gặp vợ, công việc cứ cuốn hết thời gian, sang Việt Nam đặt hàng lại nhập rồi thanh toán. A Tài cũng nóng ruột, không biết vợ mình nó thế nào, nó có  nhớ đến mình không ? A Tài quyết định buổi sáng khi công việc đã hòm hòm liền lái xe về Nam Ninh thăm vợ. A Tài như mọi khi rút chìa khóa riêng ra mở cửa phòng, cũng vừa lúc tiếng rên rền rĩ tỏ ra cực khoái cảm vang lên, trong đầu A Tài nghĩ ; Chắc vợ mình lại tự sướng rồi. Đi vài bước chân nữa thì cả cặp mông to trắng lốp đang nhấp nhổm với cái lưng to bản, đôi cánh tay thì quắp chặt Huệ. Còn cô ấy đang thở hổn hển, cố hẩy lên vài lần nữa. A Tài há hốc mồm, rồi lấy tay đấm thật mạnh vào lưng đối thủ, thằng con trai bị đau bất ngờ , ngồi bật dậy , A Tài sững người trước sự lừng lững, hùng dũng của thằng trai trẻ. A Huệ hoàn toàn bất ngờ , theo bản năng lấy vội chiếc áo ấp vào phần hạ bộ của mình. A Tài gầm lên nói : Con này, mày phản bội tao từ bao giờ hả ?. Mày to gan thật, dám mang trai về nhà mà ngủ với nhau. Mày biết mày đã phạm vào cái tối kị nhất của thằng đàn ông có vợ không ? Còn thằng này, mày là thằng nào ? Thằng thanh niên ấp úng : Uả Uả …( Tao… Tao ) Lúc này Huệ đành mở miệng : Lẩu cung , lẩu cung tha lỗi cho muội. A Tài nghe vậy quát to hơn: Mày chẳng là cái gì cả, đừng có gọi tao là chồng nữa, ngay bây giờ hai đứa cút khỏi nhà tao, không đi ngay tao bắn chết cả hai bây giờ.

    Huệ biết tính A Tài, còn thanh minh, hay nấn ná, dứt khoát bị giết liền. Huệ vội  vơ bộ quần áo, rồi chạy vào phòng trong lấy chiếc túi có ví tiền, , trong khi đó thằng thanh niên cũng mặc quần áo xong, hai đứa chạy vội ra ngoài , A Tài nói với theo: Nội trong ngày mai, mày không cút về Việt Nam thì mày được chôn ở đây, nói xong A Tài ngồi thụp xuống mép giường, hai tay ôm đầu, miệng lẩm bẩm : Tỉu… Khốn nạn quá, tại sao cuộc đời ta ra nông nỗi này, lần đầu A Tài biết thế nào là sự phản bội, A Tài chỉ muốn đuổi theo bắn chết cả hai đứa. Nhưng rồi sự già dặn trường đời đã ngăn cơn nóng giận lại. A Tài nghĩ ngay đến việc bán căn nhà bẩn thỉu này đi, rồi mai sẽ đuổi cổ con vợ mất nết về hẳn Việt Nam, phải đoạn tuyệt hẳn với nó. A Tài nghĩ đến thằng con, rồi sẽ  phải dấu cái việc ô trọc của mẹ nó. Hoàng đã thành một thanh liên rồi, sau bao nhiêu lần phẫu thuật, Mặt Hoàng đã được trở lại gần như trọn vẹn hình hài của một người bình thường, A Tài cũng đã mất rất nhiều tiền để Hoàng được như thế. A Tài gọi điện cho bố mẹ, rồi dặn con trai : Con trai à, con cứ ở lại bên đó mà lo học hành đi, không phải về thăm ba đâu, lúc nào tiện ba sẽ sang thăm con. Hoàng ngoan ngoãn nghe lời, không đòi về thăm A Tài nữa.

   Một người đàn bà , mắt sưng mọng, dáng thất thần đi liêu xiêu ra chỗ đám người Mán chuyên đưa hàng lậu với người qua đường tắt. Cô gọi một người ra nói : Chị đưa em qua bên kia, em có việc gia đình cần phải về gấp, nhận được mối, người đàn bà vẫy thêm mấy người nữa, rồi kéo nhau đi ra một góc, họ giúp người đàn bà thay quần áo Mán, rồi cùng nhau vượt biên, mấy người Mán ngờ ngợ, người phụ nữ này quen lắm, hình như là vợ A Tài thì phải, họ nhấm nháy nhau rồi phát sóng ngắn nói những phỏng đoán về cô, Người đàn bà mắt vẫn rơm rớm, cắm cúi đi lẫn trong đám người, cô nghe rõ họ kháo nhau về cô. Chẳng lẽ cô lại hét to lên cho hả dạ, hét lên cho bao đau đớn tủi hờn bay đi ; “ Đúng Đó , tôi là vợ A Tài đó...” Nghĩ trong đầu vậy thôi, chứ cô không dám hét lên. Cũng chỉ còn mấy bước chân nữa thôi, cô sẽ đặt chân sang Việt Nam. Cô thoáng rùng mình, nghĩ đến việc; Sẽ về đâu, sẽ làm gì để sinh nhai đây !. Gia đình cũng đã từ cô từ ngày cô quyết tâm ở với A Tài, trong tay cô không còn gì, rồi sẽ ra sao đây, cô khóc thành tiếng, khi những bước chân cuối cùng chạm đất Việt Nam.  ( Hết )


      

2 nhận xét: