CHỢ THỊT ! ( Dẩn Dẩu Trê ! ) Truyện ngắn của
Lao Quangthau. Phần 7.
A
lúi ! Mấy chị cho em hỏi : Có anh Lung nhà em ở đây không ạ ? Mấy con bé nhân
viên đang dọn dẹp trong nhà dừng tay rồi hỏi lại :
Chị tìm ai cơ ạ ? Con bé vừa
hỏi lại nói tiếp : Dạ em hỏi anh Lung . Vừa lúc thằng Lung mồ hôi nhễ nhại xách
con lợn sữa nặng khoảng hơn chục cân về. Nó thấy em gái đến nó liền bảo : Hồng
, mày sang đây làm gì đấy ? Con bé tên Hồng đáp lại : Dạ anh trai, em sang thăm
chị gái mà, muốn vào xem chỗ anh làm thôi.
Cũng vừa lúc Bình từ trên gác đi xuống, nhìn thấy thằng lung quẳng con lợn sữa
dưới chân Bình hỏi : Mày mang lợn đi đâu đấy, nó cười hề hề rồi nói : Đại ca ,
em lấy của mấy thằng chở lợn sang bán đấy ạ. Để em quay cho anh ăn. Bình mặt tỏ
ra hơi khó chịu nói : Mày lại trấn của người ta chứ gì ? Thàng lung lắc đầu nói
: Không ạ, em xin đàng hoàng mà. Thì xin hay lấy cũng như nhau thôi. Cái mặt
mày người ta không cho mới là lạ. Con bé Hồng cứ tủm tỉm cười nhìn Bình không
chớp mắt. Bình hỏi Lung : Đây là em mày à ? Nó bảo : Vâng , em gái em đấy ạ.
Rồi nó ngoắc cái đầu sang em nó bảo : Em gái, mày chào đại ca đi. Hồng cười rồi
nói : Dạ em chào anh , em đến xem có phải anh Lung làm ở đây không. Lung nói
xen vào: Đại ca, em để con lợn ở đây , để em đi lấy than củi với lá móc mật về
quay nhé. Bình hất đầu bảo : Mày để trong bếp đi, để đây nhìn ghê quá. Thằng Dũng bảo :Thôi mày đi lấy đồ đi để tao bê vào.
Bình
nhìn Hồng rồi nói : Em vào trong này uống nước . Hồng trả lời : Thôi Anh, để
khi khác em lại, em chỉ muốn biết anh trai em làm ở đâu thôi . Bình nói : Thôi
cứ vào đây đã đừng ngại, ở đây ăn cơm rồi về, anh cũng muốn hỏi em về thằng
Lung. Hồng tỏ ra miễn cưỡng , cô nem nép đi vào ngồi xuống đầu chiếc ghế dài
trong phòng . Bình vừa rót nước vừa nhìn
như xoáy vào Hồng khiến cô càng thu người lại. Bình nghĩ ; Lạ thật thằng anh
bặm trợn thô thiển mà có đứa em gái thùy mị dễ thương thế. Mái tóc đen bóng, da
trắng như bột, môi đỏ thắm, mắt to tròn như trái nhãn , toát lên vẻ thông minh
lanh lợi. Người Hồng tầm thước, gái thổ như vậy là đẹp lắm rồi. Bình chậm rái
nói : Em uống nước đi, Thế thằng Lung nó có vợ chưa, nó có làm ăn gì không hả
em ? Hồng cầm chén trà nóng, cô cúi đầu ra vẻ phân vân, rồi cô nhìn vào mắt
Bình cô nói : Dạ , anh Lung nhà em anh ấy có vợ rồi, nhưng mới bỏ nhau, con
trai anh ấy bẩy tuổi rồi, đang ở với mẹ nó. Anh ấy giờ chẳng làm gì cả, ở nhà
trông anh trai cả đang ốm thôi. Cũng may anh cho anh ấy ở đây làm việc chứ
không anh ấy lông bông cũng chết. Bình nghe Hồng nói đến đó thì bảo : Vậy là nó
có vấn đề . Hồng nói theo : Vâng anh giúp em với không có rồi lại hỏng nốt
thôi. Bình bảo : Ừ Anh sẽ để mắt đến nó. Rồi Bình hỏi Hồng : Em có gia đình
chưa ? Hồng cười mỉm rồi nói : A lúi Em còn chưa có người yêu mà . Bình cười
bảo : Vậy yêu anh đi anh cũng chưa có vợ. Hồng bảo : Anh lại trêu em. Bình nói
: Thật mà em hỏi anh giai em đi . Bình vừa nhắc đến nó thì thằng Lung mang vác
một đống rơm rồi than củi , một ôm lá móc mật tươi về, nó cùng thằng Dũng kê
gạch ở cuối dẫy nhà , thằng Lung cũng giỏi , kiếm được cả mật ong. Chẳng mấy
chốc con lợn sữa đã ngả sang mầu vàng tươi bốc mùi thơm lừng , thật ngon và
thật đẹp mắt.
Bình điện cho A Coong bảo ra Pò Chài uống rượu. Sau mươi phút , mọi người
đã nhập mâm. Cả nhân viên lẫn khách có
đến mười lăm người. Mọi người cụng li vui vẻ. Bình ngồi canh Hồng. Khiến cho
mấy đứa nhân viên hay ngủ với Bình tỏ ra rất khó chịu. Bình mặc, bọn chúng vừa
ăn , vừa thay nhau lên gác mỗi khi có khách vào. Nhiều lúc tiếng rên rỉ của
nhân viên với khách vọng xuống cả dưới nhà khiến Hồng đỏ mặt. Bình thấy vậy,
quay sang Lung nói : Lung à, tao muốn làm em rể của mày. Có tí rượu vào thằng
Lung hớn hở nói : Được quá ấy chứ, đại ca chưa vợ , em gái em chưa chồng mà.
Hồng lừ mắt anh trai. Bình cẩm li rượu nói : Đây nhé ; Trước mặt A Coong ,
thằng Dũng, thằng Lung này Tôi tuyến bố sẽ lấy em Hồng làm vợ. Hồng cười bẽn
lẽn, rồi nói , anh cứ trêu em, Bình bảo : Anh nói bằng thật mà. Trong thâm tâm
Hồng đã ưng cái bụng với Bình từ lúc chạm mặt. Người đàn ông Hà Nội, trắng trẻo
đẹp giai, có cái nhìn ban đầu đã làm
Hồng luống cuống , cô có cảm giác như muốn lột đồ ra để sáp lại người Bình. Cô
phải hết sức kiềm chế để che dấu cái ham muốn đó. Nhưng Bình thấy hết. Thấy sự
rạo rực thèm muốn của Hồng.
Bữa
trưa đã xong Hồng Xin phép về Việt Nam . Bình nói nhỏ vào tai Hồng, mai
em sang với anh nhé. Hồng không nói gì , chỉ gật nhẹ đầu rồi đôi chân díu vào
nhau, cô lũn cũn chạy về phía cửa Khẩu. Bình chỉ mặt Lung nói : Mày để mắt đến
em gái mày đấy nhé. Tao sẽ quản nó đấy . Lung bất đắc dĩ nói : Vâng em sẽ quản
con em em mà. Bình Vui lắm lần đầu quen một em gái Thổ lại đẹp như vậy. Bình
ngó trước ngó sau rồi hỏi bọn nhân viên: Ở thằng Dũng nó đi đâu rồi ấy nhỉ? Mấy
đứa nhân viên hất hàm qua bên đường rồi
nói với Bình: Anh ấy sang nhà chị Liên từ nãy rồi. Bình lẩm bẩm bẩm : Mẹ
, thằng này nó định hại mình chắc, con Liên nó đang ở với chồng mà. Dũng mặt có
vẻ không vui khi bị gọi về cậu nhìn Bình rồi nói : Anh bảo gì em đấy ạ ? Tao
bảo này : Vợ chồng con Liên nó thân với tao, thằng chồng nó cũng ra đây thường
xuyên, mà mày với con Liên làm vậy tao không biết ăn nói thế nào với chồng nó,
theo tao mày lên dừng lại đi. Thằng Dũng mặt sưng lên rồi nói : Anh kệ em ,
chẳng liên quan gì đến anh cả, anh cũng đừng can thiệp vào chuyện của em. Bình
nóng mặt khi nghe thằng Dũng nói vậy
Bình nói : Mày đang ở nhà tao, tao có trách nhiệm với cả gia đình mày nữa , vì
chính gia đình mày gửi mày cho tao. Thằng Dũng bảo tôi đéo cần ông lo cho tôi.
Bình nói : Vậy thì tốt nhất mày ra khỏi nhà tao. Thế là thằng Dũng lên gác lấy
quần áo, trước khi ra khỏi cửa nó còn nói: Rồi ông biết tay tôi. Bình không nói
câu nào, Thằng Dũng hiên ngang sang thẳng nhà Cái Liên. Bình chỉ tiếc cho cái
lòng tốt của mình; Nuôi nó bị truy nã cả năm trời, đến lúc nó có cửa khác thì
nó cặc dái vào mặt mình.
Đang
bực mình thì Hồng từ Việt Nam
sang. A lúi em chào các chị ! Hồng bẽn lẽn chào mấy cô nhân viên của Bình .
Bình nhìn Hồng cười rồi bảo : Vào đây em, Mắt Hồng sáng long lanh cô len lét đi
vào . Bình đứng dậy bảo với Hồng : Đi lên trên này đi em. Hồng kêu : Dạ. Rồi
theo Bình lên gác. Bình mở phòng cuối cùng rồi bước vào trước. Hồng theo vào
sau. Bình ngồi xuống đệm kéo Hồng lại bên mình. Bình nói : Từ hôm qua , anh cứ
mong cho nhanh hết ngày để được gặp em. Hồng cũng bẽn lẽn nói : Vâng em cũng
thế. Bình nâng cằm Hồng lên rồi nhè nhẹ hôn lên má rồi dừng lại trên môi Hồng.
Bình nhẹ nhàng lách chiếc lưỡi của mình qua đôi môi đang hé dần. Hồng rung
người nhè nhẹ, rồi như giật mình, cô ôm vội Bình. Hai người trao nhau nụ hôn
thật nồng nàn, thật sâu. Bình lần tay cởi từng chiếc khuy áo của Hồng, Rồi luồn
tay ra sau lật mấy cái móc ra, chiếc áo con rơi xuống. Bộ ngực bánh dầy trắng
phau hiện ra, chúng được điểm ở giữa một nốt đỏ hồng xinh xắn rất đẹp. Bình vục
mặt vào đấy , mà hôn , Đầu lưỡi của Bình lướt nhẹ rồi lật lật làm Hồng giật nẩy
từng cơn, cô lả người , trườn người nằm xuống , mặc Bình đang đắm đuối tận
hưởng cái êm ái, thơm nức mùi hương con gái. Hồng mặc cho Bình lột dần mấy món
đồ còn lại, Hồng như mụ đi trong cảm giác đê mê. Khi chiếc lưỡi đầy âm mưu lướt
nhẹ vào vùng cỏ giầy lúp xúp rồi nhẹ
nhàng khơi dòng , tách nó sang hai bên
bờ. Đến lúc này Hồng không chịu được nữa, cô ưỡn người rồi hai tay bấu vào đầu
Bình, miệng khẽ rên lên.
Hồng
mụ đi đến khi Bình phủ lên người , rồi một sự sâm nhập nhẹ nhàng nơi cửa ngõ
làm Hồng thấy mắt mình như sáng lên mọi thứ đang rạo rực như những âm thanh của
cả bầy chim đang hoan ca chào bình minh, bỗng Hồng giật nẩy mình rồi ôm chặt
Bình miệng thốt kêu ; A lúi rồi Hồng như
mụ đi . Bình một mình độc diễn cùng với cơ thế nóng rấy đầy nhựa sống tuôn
trào, Thỉnh thoảng những tiếng vô thức ; A lúi
thoát ra từ miệng Hồng. Lần đầu tiên cô thấy sự xâm nhập đầy mê hoặc như
vậy, cô cứ bay , bay cao dần lên, những cái râm ran nóng dần tích tụ lại quanh
khung xương chậu , rồi đột ngột bùng lên chạy lan tỏa xuống khắp cơ thể. Hồng
chới với, chới với, như đang trôi dạt đến một vùng địa đàng nào mới , Như không
còn ở nơi đất Thổ cằn cỗi của mình nữa . ( Còn nữa )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét