Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

HỎI CÓ CÒN ĐAU ! Truện ngắn Phần 2

HỎI CÓ CÒN ĐAU ! Truện ngắn Phần 2
06:29 13 thg 10 2010Công khai24 Lượt xem 62
       

                                   

   Thời gian này Vân thật buồn, vóc dáng hao gầy hẳn đi, những lúc đến cơ quan làm việc mọi người nhìn Cô thấy thật xót thương nhưng chẳng ai dám an ủi hay hỏi han Cô vì chỉ sợ Cô buồn hơn, nhiều lúc thấy Cô ngơ ngác trông tội lắm, nếu ai tinh ý vẫn thấy Vân thỉnh thoảng lau vội nước mắt. Cô mới nhận được thiệp mời cưới ngày hôm qua khi Hoàng về Hà Nội mời Cô.  Ở nơi gặp nhau quen thuộc;  Bộ dạng hai người thật thảm thương , Vân cố nén nức nở an ủi Hoàng : Thôi Anh ạ, duyên phận cả thôi, chúng ta được gì sau mười mấy năm trời đây ! , ai là kẻ thua thiệt , bản thân em cũng bị gia đình ruồng bỏ vì đã quyết tâm theo Anh , Bố Mẹ Em thật đau lòng lắm khi biết chuyện tan vỡ này. Dù sao thì Anh cũng phải về bên Mẹ bên người vợ mới của mình. đừng quá đau lòng Anh ạ. Hoàng nức nở liên hồi , nước mắt chảy dài bên khóe mắt Hoàng nói với Vân : Em à ngàn lần Anh xin lỗi Em. Anh thật bất lực trước Mẹ .  Anh không thể để Mẹ Anh vì chuyện của chúng mình mà bỏ đi lần nữa. Anh sẽ hối hận cả đời nếu Mẹ có mệnh hệ gì.  Anh cũng không thể mất Em, Anh yêu Em hơn cả bản thân mình. Anh phải làm gì đây hả Em ? !

        Nói rồi hai người lại lao vào nhau, yêu nhau gấp gáp như sẽ mất nhau mãi mãi  nếu rời nhau ra, vừa ái ân vừa nức nở ! Còn gì nữa đây , mai này có còn cho nhau , có còn ân ái mặn nồng? ! mất hết rồi !. Vân vừa nghĩ vậy vừa khóc to lên như một đứa trẻ, bao cố gắng kìm nén vỡ òa. Hoàng cũng nức nở siết chặt Vân vào lòng. Đêm nay ,chỉ còn đêm nay thôi. Hoàng biết vậy rồi sẽ mất nàng vĩnh viễn.

        Ngày cưới Hoàng , trời se lạnh , một đám cưới tưng bừng , thật đông đúc, Đất cảng như bừng sáng hân hoan hơn khi có một đám cưới của một người thành đạt , bạn bè thật đông.  Mẹ Hoàng cũng là người có tiếng về đoan trang mẫu mực nên cũng được nhiều người vì nể, đám cưới ồn ào náo niệt lắm. Vân cũng xuất hiện trong ngày cưới , cô cố giữ nét mặt bình thản, nhưng đôi mắt của cô thật trống vắng, một niềm đau đớn tột cùng ẩn sâu trong đáy mắt. Hoàng cũng vậy, cố tỏ ra niềm nở vui vẻ trong ngày cưới, luôn cười khi gặp những lời chúc tụng , nhưng hễ có dịp là ánh mắt của Hoàng tìm Vân ngay, lúc đó hai đôi mắt chạm nhau đầy đau khổ nhưng đầy đắm đuối và nuối tiếc. Bạn bè thân của hai người đến chung vui cùng Hoàng, họ vui cười đấy, mà ai cũng bùi ngùi đầy tâm sự, họ thương cho hai kẻ yêu nhau mười mấy năm trời vậy mà giờ đây lại nâng ly rượu mừng chúc phúc cho nhau.

    Tiệc cưới đã tàn Vân đi như chạy ra khỏi đám cưới của Hoàng. Cô không về nhà cha mẹ mà bắt xe về Hà Nội ngay , ngồi trên xe Vân nức nở không nguôi, không còn nước mắt mà khóc nữa . lòng đau thắt, chẳng biết nên hận mẹ con Hoàng hay thương cho họ đây. Vân lấy tay vuốt nhẹ xuống bụng mình, Hình như một sinh linh nhỏ bé đang manh nha trong cơ thể của Cô. hình như nó cũng đau đớn lắm khi thấy mẹ nó tan nát cõi lòng như vậy. 

      Từ khi lấy chồng Mai không đi làm nữa mà ở nhà phụ giúp cùng mẹ chồng, Mai hạnh phúc lắm, khi lấy được người chồng chỉn chu và có trách nhiệm với gia đình như vậy. Cô không mảy may biết tâm sự của chồng mình. cô luôn quan tâm chăm sóc mẹ chồng cũng như chồng, không ai trách cứ cô được lời nào. Từ khi về làm vợ Hoàng cô đẹp lên rất nhiều , vẻ đẹp mặn mà thật lộng lấy, Hoàng vẫn làm nhiệm vụ của người chồng đầy đủ, nét mặt thỏa mãn luôn hiện trên đôi mắt long lanh của Mai. Nhưng sau mỗi lần ân ái đó, mắt hoàng lại u uẩn nhìn vào nơi xa lắm.

    Hoàng cố gắng liên lạc với Vân. nhưng không thể được, hỏi bạn bè thân của hai người cũng đều không biết gì hơn về Vân. Kể từ hôm ra khỏi đám cưới Hoàng, Vân đã hủy sim điện thoại, và thề sẽ đoạn tuyệt hẳn với quá khứ. Hoàng cố gắng đi tìm Vân nhưng đều không có kết quả. Những lúc nỗi nhớ Vân không thể kìm nén được Hoàng lại tìm đến người bạn gái thân của hai người , trút hết tâm sự, lại có dịp để nước mắt rơi , để lại có dịp nói ra nỗi nhớ Vân khủng khiếp thế nào.

     Ở nơi một cơ quan cấp cao , một người đàn bà với khuôn mặt đẹp đằm thắm, dáng người quý phái cân đối. Xung quanh có rất nhiều người quý mến . Cô ở một mình không lấy chồng, cứ đến chiều hết giờ làm là cô đón thằng cu ở nhà mẫu giáo về, hai mẹ con quấn quýt bên nhau, căn hộ chung cư cao cấp lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười của thằng bé. Người đàn bà đã bước vào tuổi chín, đã bước qua bao đau khổ dằn vặt . bây giờ hoàn toàn tự tin vào cuộc sống, bên cô có rất nhiều đàn ông theo đuổi, cô cũng đã bước qua nhiều cung bậc tình cảm, đã nếm thử những cảm giác khác lạ, bây giờ môi trường sống của Cô cũng khác nhiều , xung quanh Cô toàn những người có học vị và giầu có theo đuổi, nhưng trái tim nhỏ bé đó đã từng bị tổn thương quá nhiều, đã khô héo kể từ ngày Cô đoạn tuyệt với quá khứ nên không còn muốn kết hôn với ai nữa.

       Thằng bé như một thiên thần , nó được thừa hưởng những nét đẹp của cả bố và mẹ , cô chỉ cần có con ở bên mình , chỉ vậy thôi cô đã mãn nguyện rồi, xa rồi những ước mơ, xa rồi những nỗi đau !.  Hết
                      

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét