Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

THỜI CÁT BỤI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau . Phần3

THỜI CÁT BỤI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau . Phần3



  Mấy ngày ở không nên cũng chán, Bình nhìn khung cảnh hoang hóa của khu vườn mà tiếc, trong khi  bữa cơm chị Tư nấu ngoài mấy cái rau tập tàng quanh hàng rào, thì lại đến đu đủ luộc, hoặc nấu canh. Bình hỏi chị Tư
: Chị Tư à , ngoài chợ có bán hạt giống rau không hả chị ? Chị Tư biểu : Có đó nhưng Ông hỏi làm chi ? Bình nói : Thì ở không cũng chán, em tính cuốc mấy luống để trồng rau . Chị ra mua ít hạt giống rau muống đi em trồng lấy cái mà ăn, chứ ăn miết đu đủ oải quá. Chị Tư cười rồi nói : Được rầu để tui đi mua. Bình vác cuốc ra chỗ cầu nước sát hàng rào, cuốc lật được hai luống , Bình xới cho đất thật tơi rồi gieo chỗ hạt rau Chị Tư mang về, ngày tưới tắm mấy lần , nên chúng lên rất nhanh. Chị Tư đứng ngắm cái công trình của Bình chắc thấy lạ lẫm thú vị, khi cậu trai phố lại giỏi mần những việc như vậy. Tưới rau xong Bình ra bậc thềm trước nhà ngồi, Chị Tư mang  gạo ra ngồi dưới bậc gần đó, chị nghếch mắt lên nheo nheo, giật giật hỏi Bình : Vậy chứ ông đi miết như vậy không thấy nhớ vợ hả ? Bình  nhìn ra phía ngõ, mắt buồn xa xôi rồi nhúc nhắc trả lời : Nhớ chứ sao không nhớ hả chị Tư. Bọn em vì miếng cơm mà phải vô rừng vậy thôi. Chị Tư hỏi tiếp : Uả vậy chứ sao không ở nhà kiếm việc chi làm cho gần vợ gần con? Bình nói : Làm ăn thất bại , phá sản mới phải đi làm vàng mong thay đổi thời vận thôi chị. Ừa Ông nói vậy Tui cũng hiểu. Chuyện xa vợ với đàn ông như bọn ông thì cũng cực lắm. Chứ tui đây, có chồng liền kề đó mà cũng như không.

    Binh hỏi chị Tư : Sao kì vậy ? Vợ chồng hàng ngày thấy nhau là quá hạnh phúc còn gì.Chị Tư vung tay ném hạt thóc ra thật xa rồi  mặt cụp xuống chị nói ấm ức : Sướng chi ? Mấy khi mà ổng đụng đến tui . Ông không thấy zậy sao? Tối ổng làm mấy chén là quất luôn đến sáng đó, hổng có nhờ vả được chi. Bình gật gù rồi nói : Chán nhỉ, người không có mà dùng , người thì bỏ không! Nghe vậy chị Tư cười hì hì rồi tiếp : Vậy mới ức chớ. Tui cũng thương ông lắm, xa vợ như vậy chắc khó chịu lắm. Bình bảo : Thì phải nhịn thèm thôi biết sao. Chị Tư bê chút gạo đã nhặt sạch đứng dậy ra vo rồi nói : Để tui tính xem sao, chứ vậy thì cực cho ông quá. Bình không nói gì bỏ vào nhà nằm. Lúc sau quay ra thấy có tiếng nhỏ to trong phòng chị Tư, Bình ngó vào thấy con chị gái học lớp một cởi truồng nằm dạng chân ra, thằng cu bẹo cũng cởi truồng chim cứng ngắc bằng ngón tay út đang nhấp nhấp vào  chỗ dưới của chị gái nó. Bình nẹt to : Bọn bây làm chi vậy. Hai đứa chẳng nói năng gì chúng tỉnh bơ kéo quần lên rồi ngồi trên giường ra vẻ khó chịu với Bình. Buổi tối  cả nhà đông đủ trong bữa cơm. Bình nhắc lại chuyện bữa chiều bọn trẻ nghịch bậy, Anh chị Tư nghe xong cười xòa không nói câu chi. Bình nghĩ bụng; Mình nhiều chuyện rồi.


    Buổi sang Bình đang nằm ngủ nướng thì thấy Chị Tư ới : Ông Bình ơi ra tui bẩu đây, bên ông Sáu có con bê bị mẹ nó đè chết, ông Sáu kêu tui hỏi ông có biết mần thì qua mang về mà mần mấy anh em ăn. Bình nghe thấy vậy mắt sáng lên, vội ra làm vệ sinh cá nhân rồi theo chị Tư qua bên ông Sáu bê con bê về, phải mấy người phụ vào mới khênh được. Bình nhờ chị Tư đi mượn mấy con dao để  xẻ thịt con bế. Hàng xóm thấy Bình nhanh nhẹn lột da và cắt mổ con bê đâu vào đấy thì thấy lạ lắm.Họ bàn tán xì xào ; Sao trai Hà Nội mà ổng cái gì cũng biết làm vậy. Chị Tư mặt tỏ ra vui và tự hào vì có mấy người khách phố ở  tại nhà mình. Chị Tư khoát tay ra quanh vườn rồi khoe : Đó mấy người thấy đó, mấy ổng ấy  làm thay đổi hết cái nhà này rồi. Mọi người đều gật gù ngưỡng mộ. Chẳng gì thì cái xóm nghèo này cũng là lần đầu tiên có mấy chàng trai Hà Nội đến ở cùng. Bữa tối thật vui và náo động , mấy người hàng xóm , rồi xóm ngoài có bọn Chiến và Long cũng kéo thêm mấy đứa nữa vào. Kì thật lúc làm chỉ có mỗi Bình lụi cụi mà lúc ăn thì chẳng ai mời mà đến đông thế. Được cái mọi người tự giác , cứ hết  xị rượu thì lần lượt  từng người bỏ tiền ra mua về uống cùng. Món Sốt vang và xào lăn làm cho cả xóm tấm tắc khen ngon. Bình nghĩ; Chắc lần đầu họ được thưởng thức vậy. Đã lâu rồi anh em Bình mới được bữa ra trò như vậy.

    Anh Tư ngủ say từ bao giờ, chẳng còn biết trời đất gì . Chị Tư nhấm nháy Bình ra vườn. Bình theo ra chị Tư bảo : Tôi thấy thương ông quá. Tôi muốn giúp ông . Bình lờ mờ hiểu ra chuyện liền nói : Em ngại lắm, đã ở nhờ anh chị mà còn vậy nghe khó coi lắm. Chị Tư nghe chiều hụt hẫng liền nói : Nếu ông ngại thì thôi, nhưng có muốn lúc nào thì cứ bảo tui tui thương ông thiệt tình mà. Bình bảo: Vâng Em biết mà. Nói rồi Bình vào trong nhà nằm. Người cứ rạo rực khó chịu. Lâu rồi ăn một bữa nhiều đạm, cơ thể càng khó chịu. Nhất là chị Tư lại khơi mào chuyện đó. Khiến thằng bé nó cứ giật giật từng chặp , hành Bình cả đêm  đến khổ. Sáng ra Chị Tư có vẻ không vui . Hùng và Tuấn nhìn chị Tư rồi nói nhỏ với Bình : Điệu này chắc do anh đêm qua không  giúp chị ấy rồi. Bình quay sang nói nhỏ : Ngại bỏ mẹ, ai lại làm chuyện ấy. Mấy đưa em nói : Thì ảnh không làm được thì anh giúp có sao đâu, để thế này bà ấy đá thúng đụng nia rồi khổ anh em mình. Qủa vậy, người đàn bà bí bách cái chuyện sinh lí thì thật  khó chịu. Chị Tư mặt sưng lên, thỉnh thoảng lại nói chổng lỏn. Bình thấy vậy nói nhỏ vào tai chị : Tối nay chị em mình gặp nhau nhé. Chị Tư gật đầu cái rụp rồi nói nhanh : Ừ. Chị tư người gốc Sơn Hòa, nghe chị nói ngày xưa thời trẻ chị được gái lắm , ối trai làng cưa mà chị không ưng đi ưng lấy ông trai thành phố. Thời đó Anh Tư ở Tuy Hòa theo chúng bạn về đây chơi , nhìn cao ráo đẹp trai lại có duyên, vậy là chị ưng liền. Nhìn chị vẫn còn duyên lăm, mới ngoài ba mươi , gia cảnh nghèo khó nên người cũng héo mòn, ba mặt con rồi còn gì. Chị cao trên mét sáu, nên rất ưa nhìn, nếu được ăn sung mặc sướng chắc vẫn còn mặn mòi với trai quê lắm.


    Cơm chiều có mấy con cá mắm với bát canh đu đủ xanh nấu, một đĩa trứng rán. Chị sáu hôm nay không như mọi bữa, vui vẻ đi xách  mấy xị rượu về cho mấy anh em uống.  Anh Sáu như mọi bữa, nằm thẳng cẳng ngáy o o. Chi Sáu ra cầu nước dội bì bọp có vẻ kĩ càng. Mấy đứa em của Bình chắc cũng đoán ra chuyện nên tắt đèn đi nằm sớm. Bình cũng đi nằm . Cho đến lúc chị Tư vào làm điệu bộ cho Bình thấy. Bình nhỏm dậy, rồi lẳng lặng đi ra ngoài, đứng ngoài hiên ngó trước ngó sau , trăng vẫn trong mùng nên trời mờ mờ tỏ tỏ. Bình nhẹ bước đi vào chuồng lợn bỏ hoang, chuồng lợn rộng khoảng ba mét vuông được xây gạch cao ngang lưng, phần trên để trống. Chị Tư cũng lẻn vào đứng cùng Bình. Bình Xoay người chị Tư, để chị chống hai tay vào thành tường. Rồi Bình kéo tuột quần của chị Tư xuống, Chị Tư quay lại nói nhỏ : Ông làm lẹ lên kẻo ai thấy thì chết. Bình  kéo quần xuống ngang đầu gối rồi kéo hông chị Tư lại, cứ thế mà thục , mới đầu còn nhấp nhấp từ từ, sau  thấy nhoe nhoét, Bình thúc mạnh dần khiến chị Tư như muốn khuỵu xuống mấy lần. Hai tay bình nắm chặt hai vú chị, nói là vú chứ  chỗ đó chỉ còn có  hai cái đầu ti mỗi bên to như đầu ngón tay cái. Bình cũng thấy căng thẳng khi làm cái việc vụng trộm lộ thiên ngoài vườn , ai đi ngoài ngõ chắc nhìn rõ họ. Nghĩ vậy Bình Kéo thật mạnh, áp mạnh rồi dập liên tiếp khiến Chị Tư tuột tay gục mặt, tay chống xuống đất, rồi chị cứ để vậy mà rên ư ử. Khiến bình càng làm mạnh cho đến khi  những tia nóng bỏng phụt mạnh băn ra vừa lúc chị Tư choảng tỉnh kéo vội quần, chạy một mạch vào bếp. ( Còn nữa )

5 nhận xét:

  1. Lão Thầu nhiều truyện hay !!!

    Trả lờiXóa
  2. Chào các bạn.

    Mình đã quen thuộc với thành viên Én Bạc chuyên về hàng siêu nhẹ Uniqlo Japan. Nay, mình xin giới thiệu thêm một món hàng nữa dành cho nam -> Quần Jean Nam Uniqlo tại Bruno Đảm bảo hàng chính hãng 100%, được mang từ Uniqlo Japan, vẫn còn nguyên teM:

    Áo khoác jean nam H&M
    áo khoác da H&M
    ÁO SƠ MI NAM H&M
    Áo sơ mi nam Uniqlo
    Áo sơ mi nam tay dài H&M

    Trả lờiXóa
  3. truyện hay thật chúc mừng bạn nhé.

    Địa chỉ bán sỉ đồ bộ chất lượng Lay do bo gia si o dau
    Nơi cung cấp quần áo uy tín tại tphcm Chuyen si do bo nu
    Cung cấp motor các loại Motor giảm tốc cũ
    Bán motor chất lượng Motor giam toc cu
    Một số thủ thuật bạn nên biết Thu thuat blog hay

    Trả lờiXóa