Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

LY ! ( Truyện ngắn phần 1)


03:54 21 thg 12 2010Công khai50 Lượt xem 32
    

  TRUYỆN NGẮN CỦA Lao Quangthau
LY ! ( Truyện ngắn phần 1)
03:54 21 thg 12 2010

  Hà là người Hà Nội, nhưng có gần nửa cuộc đời dính dáng đến buôn bán, làm ăn với người Trung Quốc, đã từng đặt chân đến cực bắc của Trung Quốc , đã đi nhiều tỉnh, đã vài lần đến phương Bắc xa xôi , nơi về mùa đông băng tuyết phủ kín, giá rét kinh khủng . Con người ở vùng này tinh ranh hơn ở những nơi khác. Cũng có thể do khí hậu ở nơi đây quá khắc nghiệt, trời lạnh thì lạnh thấu xương, tuyết rơi xuống là lầy lội bẩn thỉu, không sạch sẽ như ở châu Âu, người dân ở đây có hai kiểu người rất cách biệt; Có nhóm rất to lớn , nét giống người Châu Âu. Tuy vậy phần lớn lại là người như người Tây Tạng; Gầy guộc , mặt dài đen. Lạnh là vậy mà đến mùa hè thì cái nắng cũng rất khó chịu, cũng thiêu đốt và oi ả không kém gì ở phía Nam Trung Quốc. Ở cách trung tâm một chút thôi là đã thấy các nhà dân họ làm nhà nhỏ gọn, thấp, có mấy lần cửa, giường của họ được đắp bằng đất hoặc gạch rất dầy , ở trong rỗng để còn đốt củi sưởi. Hà mới chỉ ngồi lên nó vào ban ngày, vì Tối là ra khách sạn mở phòng ngủ, chẳng hiểu sao ở vùng này khách sạn họ lấy tiền phòng rất đắt , nếu gọi gái giá cũng trên trời so với nơi khác.


  Trong lúc ngồi ăn với nhau tại nhà hàng, Bọn Hà mới nói đến chuyện giá cả đắt đỏ thì tay tả xích thổ công mới rỉ tai nói với thằng phiên dịch của Hà : Có một cách mà không phải mở phòng khăch sạn !... Thế là cả bọn đi theo hắn. Đến một khu Sau na Massa rất rộng, ở trong có một hệ thống phòng tắm và xông hơi tập thể. Mỗi người được phát một bộ quần áo giấy, khăn tắm cùng bàn chải đánh răng, sau đó thì đi tắm, rồi xông hơi, đến phần massa thì có hai khu ; Một khu là những chiếc giường cá nhân xếp thành nhiều dãy liền kề , khách cứ việc nằm lên đó là có nhân viên ra massa trong vòng một tiếng, bọn Hà vào ngăn Vip, là những dãy sát tường xây ngăn y như chuồng lợn của mình vậy, nếu mà ngồi thì chỉ thấy mỏm đầu nhô lên mà thôi, ở dưới đất được trải cái đệm. Phải nói rằng gái phương Bắc làm nghề dịch vụ đều rất đẹp, em nào cũng to cao, da trắng, nhìn mỏng tang, môi đỏ. Nói về hàng họ thì cũng miễn bàn , vì ngay như bộ ngực của họ cũng to hơn người Việt mình rồi, đầu ti nhỏ xíu, hồng rực rất đẹp, hông cô nào cũng rộng và cong vểnh lên, nói chung nhìn vào chỗ nào cũng gây cho ta cảm hứng tột độ .   Họ rất biết cách gợi tình, khi làm massa hai tay của em ấy xoa mạnh vào nhau hai ba cái thôi nhưng khi áp vào bụng mình lập tức bỏng rẫy cảm giác như cái nóng nó lan tỏa cực mạnh và thật thoải mái vô cùng. Nếu có hứng với các cô ấy thì sang ngôi nhà liền kề có cửa thông sang sẽ làm việc ở bên đó. Ở phòng ngoài làm phòng chờ cùng rất rộng có treo cái ti vi trên cao ở dưới là những chiếc ghế bố kiểu gập được, có chăn có gối, có nước trà nóng , mỗi người chiếm một chỗ thế là ngủ đến sáng luôn, so ra thì rẻ hơn rất nhiều nếu ở trong khách sạn.Tính ra không kể tiền bo cho nhân viên, thì vào thời điểm đó sáng ra mỗi người chỉ phải trả khoảng bẩy mươi nghìn đồng tiền Việt. Thế mới biết là : Đi đâu mà có thổ công thì rất tuyệt ! Ở tỉnh Thẩm Dương còn có một khu vực Cố Cung như ở Bắc Kinh vậy cũng rất bí hiểm , rất đẹp nhưng nhỏ hơn Cố cung ở Bắc Kinh nhiều , Ngày xưa thời loạn lạc; Từ Hy thái Hậu đã phải về đây một thời gian để lánh nạn. Tuy dân chúng ở đây có vẻ làm ăn khó khăn, thu nhập thấp nhưng lại có nhiều khu nhà rất to được xây dựng từ lâu lắm có lẽ cũng cả trăm năm rồi, kiểu dáng, phong cách của nó được xây dựng theo kiểu châu Âu, chắc là của những địa chủ lớn thời phong kiến. Cũng ở thành phố này còn một khu rộng hàng trăm héc ta được dành riêng cho việc xây dựng mô phỏng các thành phố trên thế giới, trong đó có cả Việt Nam . Cứ vào từng nước ở đây bạn có cảm giác như thật vậy, từ các ngôi nhà đến cây cối... Nhất là khu vực của Hà Lan thì thật tuyệt với, cũng những cối xay gió, những cây quạt gió phát điện, rồi hoa tuy líp được trồng rất nhiều thật ấn tượng .
  Người dân phương Bắc họ ăn uống kham khổ, thực phẩm chính hàng ngày thường chỉ là bánh bao chay và một ít rau củ, có lẽ thực phẩm chính là ớt, khi phải ăn ở nhà bạn hàng thì Hà không thể nuốt được. Hôm Bọn Hà ra ga để lên tầu trở về , một Ông chủ hàng đưa đứa con trai năm sáu tuổi đi tiễn cùng. Hà thấy các cửa hàng ăn họ bán xúc xích to như cổ tay mà dài đến bốn năm mươi phân , Hà mua một chiếc vừa cắn thì phải nhả ra ngay; Nó bở tơi toàn bột là bột không thể ăn được. Hà mới định tìm chỗ vứt đi thì ông Bạn thổ công đi tiễn quay sang hỏi : Mày định tìm gì? Hà bảo : Tao tìm chỗ vứt cái này. Nó hỏi : Sao lại vứt? Hà bảo: Tao ăn không quen. Nó bảo : Đưa cho tao , rồi nó vẫy thằng bé con của nó lại đưa khúc xúc xích cho con nó, thằng bé sáng mắt lên vội cầm lấy, ăn ngon lành.
  Thường thì Hà vào Nam Ninh nhiều nhất, Nam Ninh cũng rất đẹp vì là thành phố đại diện cho cả nước để giao lưu với các nước Đông Nam Á. Nam Ninh mười năm trở lại đây phát triển không ngừng, dân các tỉnh lân cận về tìm việc rất đông, thậm chí người từ phương Bắc cũng đổ về. Hạ tầng cơ sở thật tuyệt vời, nhất là từ khi có đường cao tốc nối liền từ Bằng Tường liên thông với cả nước. Nam Ninh ngày càng càng đẹp, nhất là về đêm. Khu chợ nơi Hà thường xuyên đến, họ coi Hà như người nhà, nói chuyện vui đùa rất thân thiện, trong thời gian đó có một cô em thỉnh thoảng ra bán hàng cùng chị dâu họ, Hà phát hiện con bé rất hay nhìn trộm mình, mỗi lần Hà lại gần là nó nhìn Hà cười thật tươi, rồi hỏi chuyện về Việt Nam, Hà cũng đứng lại trả lời vài câu, khoảng hai ba tuần sau nó lại hỏi chuyện Hà , rồi Hà bảo : Hôm nào Tao mời mày đi ăn cơm nhé! Nó vội gật đầu và ra chiều vui lắm, Hà bảo : có gì Tao sẽ gọi, rồi Hà lấy số điện của nó. Một lúc sau thằng phiên dịch lại gần Hà nói : Anh à ! Anh vừa hẹn con bé Ly đi ăn cơm đấy à? Hà bảo: Ừ Tao có bảo hôm nào Tao mời nó đi ăn, Thằng phiên dịch nói : Nó bảo tối nay nó rỗi đấy, nó muốn đi ăn cùng anh em mình, mà Anh tài ghê cưa được con bé đó, Hà nói : Tài cái gì Tao có cưa đâu cứ thấy nó hay nhìn thì thỉnh thoảng hỏi chuyện vậy thôi. Thằng phiên dịch nói: Nó đồng ý đi ăn là nó chết Anh đấy, Anh ăn được nó rồi. Hà buồn cười quá , thằng này nói giọng ghen tị ghê, chẳng gì nó cũng là thổ công, còn mình là người nước ngoài mà.
  Tối Anh em Hà tìm một quán ăn rồi gọi điện cho Ly ra , một lát thấy Ly đi taxi đến, cô nàng ăn mặc diện lắm, ly cao khoảng mét sáu tư sáu lăm, đi thêm đôi bốt cao gót nhìn như người mẫu chuyên nghiệp, người mỏng , mông nở, vai vuông tay chân dài, bụng mỏng dính, eo nhỏ, tóc ngang vai , da thì khỏi phải nói trắng nõn , nói chung ở Ly không chê được điểm gì ngoại trừ gò má hơi cao, môi cô mỏng đỏ hồng. Hà cầm quyển thực đơn từ tay phục vụ quay sang đưa cho Ly bảo : Mày là thổ công thấy món nào hay thì gọi đi. Nó bảo : Tao ăn ít lắm bọn mày gọi đi. Hà gọi con bé lễ tân đến gọi món cá Tầm , gồm có gỏi ăn sống chấm mù tạt, rồi lẩu cá , sau cùng là món cháo. Mọi người đồng ý ăn như vậy, Thằng phiên dịch thì đi chọn rượu, Ly không uống rượu chỉ uống nước lọc thôi.
 Phục vụ mang món ăn ra thấy Ly ngắc ngứ. Hà hiểu ý gọi thêm món thịt gà luộc, đậu xốt Tứ Xuyên nữa. Mọi người ăn nhậu vui vẻ, Ly nói với thằng phiên dịch: Sau đây bọn mình đi hát nhé ! Thằng phiên dịch quay sang hỏi Hà : Anh à nó muốn đi hát ? Hà gật đầu đồng ý. Khu vực Nam Ninh này họ nói rất nhiều thứ tiếng ; tiếng Ngái, tiếng Thổ, tiếng Pà Wà , tiếng Phổ Thông... Nên họ nói chuyện riêng thì Hà chịu. Theo thằng phiên dịch nói lại thì con bé Ly nó thích Hà từ ngày mới nhìn thấy Hà, nhưng Hà lại không để ý đến nó , thực ra Hà đi chợ cũng đã bận rồi nên ít khi để ý hay cưa cẩm ai cả. Uống hết chai rượu loại 55 độ với mấy chai bia, ăn hết nồi cháo, thanh toán xong. Tất cả ra taxi đi ra quán Karaok , lúc này cả bọn đã rất bốc, nhất là Ly mặt sáng bừng đầy hứng khởi. Hà kéo Ly ngồi cùng, xe hơi chật nên Ly đành ngồi lên đùi Hà, Thời gian sang quán khác đi ô tô chỉ khoảng mươi phút cũng đã đủ để Ly cảm nhận cái sự ấm nóng cứng đanh cộm lên cọ sát dưới mông mình. Ly mặc kệ cứ im lặng tận hưởng cái thú vị là lạ cực kích thích đó. Hà cũng cũng chịu trận vì chẳng còn cách nào khác, khi thằng bé nó càng ngày càng ngọ nguậy lại còn bị Ly ngồi đè lên, cảm giác thật đê mê nhưng cũng thật bí bách lại đau đau khó chịu, Xe đã đến quán hát. ( còn nữa )
LY ! ( Truyện ngắn phần 2 )
13:42 22 thg 12 2010
   Cả bọn kéo nhau vào một nhà hàng Karaok do Ly chọn , cả một khu vực rộng mênh mông. Mấy cái thang máy lên xuống liên tục, nhân viên mặc đồng phục rất đẹp. Hà nghĩ trong bụng nếu xảy ra cháy chắc sẽ chết hết ! Cả một khu vực như cái tổ ong vậy, có hai ba cái cửa cho khách đi ra vào còn đâu là kín mít , bọn Hà được dẫn vào một phòng còn trống, liền kề đều đã kín khách.
  Phục vụ đến bật máy và hỏi : Chúng mày uống gì? . Ly và thằng Phiên dịch hỏi Hà, Hà bảo: Gọi bia gì cũng được, vì trong các sàn nhẩy và quán Karaok không được bán rượu, con bé phục vụ mang một bịch bia Thanh Đảo ra , cùng mấy đĩa hạt dưa  và hoa quả. Hà kéo Ly ngồi sát người mình rồi nói : Chúng mày hát cho bọn tao nghe đi, Cả thằng Phiên dịch với Ly bảo chúng không biết hát , Hà giục mãi thì chúng hát một hai bài, rồi lại ngồi uống Bia , vì phòng hơi tối nên Hà kéo phẹc măng tuy quần bò lôi thằng bé ra, rồi kéo tay Ly lại thế là Ly một tay cầm Micro một tay mân mê thằng bé, Đến khổ từ lúc ngồi trên xe taxi nó đã cứ cứng ngắc thế rồi. Hát một lúc , uống hết dây bia đó, Hà gọi tính tiền, rồi nói nhỏ với Ly ; Mày về phòng của Tao nhé ! nói rồi quay sang thằng phiên dịch bảo : Mày gọi điện cho lễ Tân mở thêm một phòng cho tao.
  Cả bọn lại vẫy taxi đi về, vì là năm người nên Ly vẫn phải ngồi lên đùi Hà. Lần này cô bé tự nhiên hơn, thỉnh thoảng quay lại chịn môi thơm nhẹ vào má Hà, Tay ngồi bên cạnh biết hai đứa phê nhau lắm rồi, hắn cứ tủm tỉm cười. Về đến khách sạn, vào lễ tân lấy chìa khóa phòng mới, tất cả đều đi lên bằng thang máy lên đến tầng bốn, đi đến cửa phòng Hà dùng thẻ từ mở phòng rồi cùng Ly bước vào, Việc đầu tiên là Ly bật ti vi chọn kênh rồi từ từ cởi áo ngoài Ly đi vào phòng tắm làm vệ sinh sau đó leo lên giường , tay vội tung chiếc chăn mỏng chùm lên người ra chiều e lệ, nhưng mặt thì long lanh rạng rỡ. Hà cũng vào phòng tắm thật sạch sẽ rồi cứ để nguyên người như vậy , thằng bé cứ lắc lư theo nhịp đi của Hà , Ly nhìn hau háu vào chỗ đó của Hà.Tung một vạt chăn, Hà trèo lên giường , rồi nhẹ nhàng vuốt tóc Ly , một tay xoa lần lượt từ má xuống cổ, rồi ngực, đến bụng Ly , Cô bé đã rên ư ử rồi, xuống sâu một chút đến vạt có rậm rì đen nhánh đã thấy mênh mông là nước, Hà Phấn khích tột độ, Ly vít đầu Hà vào ngực mình rồi bảo Hà mút thật mạnh, với thói quen này thảo nào hai đầu ti đỏ lựng lại phát triển hơi to hơn người khác. Ly không ngớt cất tiếng rên hai tay cứ vít đầu Hà muốn được mút thật mạnh và lâu hơn nữa.
Trong khi đó Ly quờ quạng kéo một tay Hà đưa xuống dưới đặt vào em bé, rồi day day tay Hà Vào cái mỏ  bây giờ cương cứng như một thằng bé nhỏ con vậy, Ly muốn Hà day thật mạnh vào đấy, không quen làm lâu như vậy, Hà hơi mỏi tay nhưng Ly vẫn muốn Hà phải day mạnh hơn và day xuống dưới một chút nữa, Hà thấy lạ lắm sao cô bé người mảnh mai như vậy mà dầm dề dữ thế , cứ như có một cái vòi nước nho nhỏ đang chẩy ri rỉ liên tục vậy. Lần Đầu tiên Hà bị chủ động trong việc ái ân này. Từ lúc lên giường đến giờ có đến hai mươi phút Hà Phải làm việc bằng cả tay lẫn miệng như vậy, đến lúc miệng và tay đều đã mỏi thì Ly mới lôi Thằng bé của Hà cuống cuồng đưa vào trong. Cứ lúc thì chậm lúc thì thật nhanh Ly điểu khiển Hà theo ý mình, Hà thấy đến ba lần Ly đạt cực khoái ấy vậy mà vẫn dầm dề vẫn ôm ghì vẫn lắc theo ý muốn riêng của mình. Cuối cùng thì Ly cũng hét toáng lên : ( Khoai khoai tiển ) Mày làm nhanh lên ... nhanh nữa lên.. ối trời ơi ...rồi hét, rồi uốn éo, ưỡn cong người lên rồi giẫy giẫy giật giật mấy cái. Xong tay chân thẳng cẳng ra mắt nhắm nghiền thở dốc, mặc kệ Hà mồ hôi mồ kê nhễ nhại, rõ khổ lần đầu trong đời Hà lâm trận kiểu bạo liệt như vậy.
   Nằm thở khoảng năm phút thì Ly quay sang ôm lấy Hà và Nói : Tao thích mày lắm, Mày đã làm tao sướng quá. Hà gật đầu, rồi vuốt nhẹ tóc Ly nói nhỏ: Mày đẹp lắm , trong ánh sáng mờ ảo thân thể Ly ánh lên mầu trắng ngà như có phản quang vậy, nhẵn bóng, vầng sáng hắt lên từ da của Ly sáng lên một góc giường. Ly hỏi : Mày đã có vợ chưa ? Hà trả lời : Tao có rồi, mấy lần rồi. Ly bảo : Mày khỏe lắm tao thích mày. Hà mới hỏi : Thế mày có người yêu chưa ? Ly gật đầu và kể : Tao đang yêu một thằng hai mươi bẩy tuổi, hơn tao năm tuổi , Bố nó làm to có nhiều tiền lắm, mở cho nó một sa lông Ôtô để nó buôn bán, tao yêu nó hai năm rồi. Hà hỏi : Vậy sao mày còn thích tao ? Nó bảo : Chẳng hiểu sao nhưng từ lần đầu gặp mày tao đã thích mày rồi và cứ có cảm giác thèm ngủ với mày.
Rồi Ly kể: Nhà tao ở cách Nam Ninh bẩy mươi ki lô mét. Bố tao làm Công An cục, Mẹ tao bây giờ ở nhà. Hai ông bà không ở với nhau, còn tao mới về Nam Ninh ở cùng bà chị dâu họ để làm ăn. Hà bảo : Mày sướng thật có thằng người yêu giầu có, Bố lại làm to sao không cưới đi, Ly bảo nó ghen lắm suốt ngày đòi cưới nhưng tao không đồng ý. Hà lại hỏi : Thằng đó có khỏe không ? Ly bảo : Yếu hơn mày. Hà nghĩ bụng ; Thảo nào nó thích mình . Nói chuyện như vậy nhưng tay Ly vẫn mân mê thằng bé của Hà , lần trước đã được thỏa mãn nên Ly không bắt Hà dùng tay với dùng miệng nữa, mà lôi Hà lên bụng mình, chán rồi lại ngồi dậy, mồm thì không ngớt mồm kêu la rõ to, Hà lần đầu gặp một người rên la tự nhiên như thế, cũng vài ba lần lên cực sướng rồi có đến cả tiếng đồng hồ, Hà vẫn miệt mài làm theo ý của Ly , đến lúc Ly mệt quá lại nằm thẳng cẳng như chết thì mới thôi, lần thứ hai này Hà không cho ra. Nằm thở mươi phút thì Ly hồi lại và nhẩy vào buồng tắm rửa ráy để lại mảng ga giường ướt sũng loang rộng, khi Ly đi ra thì đã mặc lại quần áo, tay cẩm chiếc lược đang gỡ tóc, mặt hốc hác do rên la và mất nước nhiều, nhưng đôi mắt thì vẫn long lanh ra chiều thỏa mãn, chải đầu xong Ly bảo : Muộn rồi tao phải về không có hết xe , thằng người yêu tao nó ghen lắm, suốt từ nãy nó gọi mấy lần rồi, tao bảo với nó là tao đang đi mua sắm đấy. Nói rồi ôm lấy Hà hôn chụt một cái rồi mở cửa ra về hẹn ngày mai gặp lại. Hà dậy tắm rửa rồi lên giường nằm, bụng nghĩ đàn bà Trung Quốc khác quá, nó chủ động và mạnh mẽ đến sợ, cũng may mình điều trị được nó . Rồi Hà chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
  Sáng đang làm vệ sinh thì thằng phiên dịch gọi điện hỏi đã dậy chưa , Hà bảo đợi một tý , sau mươi lăm phút cả bọn kéo nhau đi ra chợ, xuống đến quầy lễ tân Hai đứa lễ tân nó nhìn thấy bọn Hà từ thang máy bước ra chúng bịt miệng cười khanh khách , rồi một đứa vẫy thằng phiên dịch lại ghé tai nói gì đó, mắt thì cứ nhìn Hà đầy tia sáng ranh mãnh. Lúc lên taxi để ra chợ Hà hỏi thằng phiên dịch : Mấy con lễ tân nó nói gì đấy ?. Thằng phiên dịch tủm tỉm cười rồi thủng thẳng nói : À nó bảo là Anh làm kiểu gì mà con bé kia nó rú rít làm cả khách sạn nghe thấy, chúng nó nghe mà không nhịn được cười nó bảo Anh làm thế nào mà giỏi thế ! Cả bọn cười rung xe. Ra đến chợ Hà nhìn thấy Ly ngay. Nàng cười rạng rỡ mắt long lanh , lúc đến gần, Ly ghé tai nói nhỏ : Mày đừng có cho ai biết quan hệ của tao với mày đấy nhé. Hà tủm tỉm cười khẽ gật đầu . Công việc mua hàng vẫn diễn ra như mọi khi, ngoảnh đi nghoảnh lại đã hơn năm giờ chiều, Ly đã về từ lúc nào, cả bọn kéo nhau về khách sạn tắm rửa , rồi cùng nhau đi ăn , Ly gọi điện cho Hà : Mày đã đi ăn chưa, bọn mày ra khu quảng trường trung tâm tao đợi ở đấy nhé. Hà đồng ý, rồi ra đón xe buýt cả bọn kéo nhau lên quảng trường, vừa xuống bến xe buýt đã thấy Ly đứng chờ ở đó, Ly khoác tay Hà rồi cả bọn quyết định đi bộ ra chợ ăn đêm .
  Nam Ninh có mấy khu ăn đêm, khu nào cũng đông đúc sầm uất , nếu đi xa hơn có một khu toàn hải sản tươi sống các loại giá cả rất hợp lý , cứ mua loại gì thì cân lên tính tiền còn nhà chủ nấu nướng theo yêu cầu của mình, lúc nào cũng tấp nập, mùi khói bốc lên nghi ngút thơm nức mũi. Bọn Hà vào dẫy phố liền kề với khu trung tâm ở đây có đủ loại đồ ăn, bọn Hà ăn quen ở quán chim trời và gà vịt sống, thường thì Hà gọi mấy con chim ngói hoặc chim bồ câu nấu cháo, có hôm thì gà lôi hoặc chim sẻ. Cách mấy quán có hàng quẩy rán nóng lúc nào cũng phải xếp hàng, trong lúc đợi nồi cháo chim câu , thằng phiên dịch chạy sang bên mua mấy cái quẩy và vài bịch sữa đậu nành, quẩy ở đây to và dài, nếu tính ra tiền Việt thì gần hai nghìn một cái. Hà bảo Ly và thằng phiên dịch ra xem mua thêm ít đồ biển nướng, chúng gọi mấy con hầu, loại này họ tách ra rồi cho ớt , tỏi băm nhỏ cùng gia vị vào nướng lên ăn thật tuyệt vời, cảm giác thèm thuồng mỗi khi nhắc đến món ăn này, mấy xiên mực tươi nướng cũng thật ngon , lần nào vào chợ Hà cũng ăn loại này nó được tẩm gia vị  rồi nướng ăn ngon lắm. Ai cũng cố ăn cho hết nên no căng bụng, cả bọn quyết định đi bộ vào khu mua sắm chơi một lát thì bắt xe về khách sạn, Ly cũng theo về, Hà đành bảo Phiên dịch gọi điện mở thêm phòng nữa, Lần này Ly đã coi cả bọn như người nhà, nên nói cười vui vẻ lắm, Ly chủ động những gì mình muốn, ngồi trong lòng Hà Ly mơn man nhẹ nhàng âu yếm Hà. ( CÒN NỮA )

Được đăng bởi trung lao quangthau vào lúc 06:24
LY ! ( phần 3 )
09:04 23 thg 12 2010
   Lên đến phòng. Ly nằm lên mép giường , Hà lại gần hôn nhẹ lên má Ly rồi liếm nhẹ vào vành tai trong, liếm dần xuống cái cần cổ dài , Ly rùng mình nổi gai ốc, không chịu được nữa buột miệng bảo :  Đợi tao một tý rồi vùng dậy chui vào buồng tắm , Hà bật ti vi xem khoảng mươi phút thì Ly ra , trên người mặc mỗi chiếc quần chíp mỏng tang bó sát, nhìn đôi chân dài thẳng tắp, không vết gợn, màu cỏ xanh rì ẩn hiện sau chiếc quần nhỏ, cặp vú đã cương vểnh lên đầy ham muốn , Hà mỉm cười với Ly rồi vào buồng tắm mở vòi hoa sen tắm lại. Khi trở ra đã thấy Ly chùm chăn đến ngực , mắt chăm chú xem ti vi, Hà vén chăn chui vào nằm cùng. Hà hỏi Ly : Mày có nhớ tao không ? Ly quay ra thơm vào má Hà và nói : Có, tao rất nhớ rồi nhổm người lên quàng tay qua ngực Hà nhìn đắm đuối vào mặt Hà rồi hôn nhẹ lên mắt, lên môi của Hà , Hà hôn lại khi áp cặp môi vào môi Ly thấy nàng run rẩy. Cặp môi ấm như có luồng điện giật giật nhẹ kèm theo tiếng rên khe khẽ, Hà đưa tay luồn nhẹ xuống dưới, thấy Ly đã ướt dầm dề rồi, Ly chộp bàn tay của Hà bắt cậu làm lại động tác xoa nhiệt tình vào phần nửa trên của em bé, Vẫn những đòi hỏi như cũ cho đến cao điểm Ly hét lên rồi lịm đi, Khi Ly tỉnh lại, Hà nhìn Ly tủm tỉm cười hỏi cô : Đêm qua mày có làm gì với người yêu mày không, Ly bảo: Không, tao về cãi nhau với nó rồi ngủ luôn.
   Sáng Hôm sau cả bọn lại kéo nhau đi ra chợ , mang theo tất cả hành lý để trưa đóng hàng rồi về luôn. Vừa mở cửa thang máy đã thấy mấy ánh mắt nhìn vào Hà tủm tỉm cười rồi. Hà cùng thằng phiên dịch ra quầy lễ tân thanh toán tiền phòng, mấy con bé quay ra hỏi Hà : Người yêu của mày đấy à, con bé xinh thế , mỗi tội ... Nói rồi chúng lại ôm miệng cười , rồi nói tiếp , mỗi tội kêu hơi to làm chúng tao cũng khó chịu. Hà hơi đỏ mặt nhưng phớt lờ đi. Cứ đều đặn tuần nào cũng thế chiều tối thứ sáu là bọn Hà đã có mặt ở Nam Ninh rồi, cũng thành thói quen cứ đến cửa khách sạn là Ly đã đứng chờ ở đấy , hoặc ra quán ăn là lúc sau nàng có mặt ngay, tuần nào cũng vậy có hai tối Ly được gần gũi thỏa thê với Hà .
   Một tối ; Sau khi đã ân ái xong Ly nói với Hà : Mày đưa tao về Việt Nam nhé, Hà nhỏm dậy nhìn Ly và bảo : Về làm gì ? Ly bảo : Về làm vợ mày , chúng mình về Việt Nam kết hôn , tao muốn làm vợ mày !. Hà nói : Về chơi thì được , lấy nhau sao được, tao đang ở với vợ con tao Mà !  Ly ngồi dậy : Mày không yêu tao hả? Sao mày lại không cho tao về Việt Nam! Về thì có sao đâu, tao sẽ ở riêng ra không đụng chạm đến vợ mày. Hà kêu : Mày một tiếng Việt không biết thì ở làm sao ? Ly vênh mặt lên nói : Tao sẽ học. Hà lắc đầu ngán ngẩm, trong bụng nghĩ thầm ; Chắc nó nghĩ mình là đại gia đây , về Việt Nam sẽ mua riêng cho nó một ngôi nhà đây. Ừ thì mua nhà vậy nó sống kiểu gì nhỉ, đang nghĩ như vậy thì Ly nói : Mày không lấy tao thì tao sẽ lấy chồng, thằng người yêu tao nó đang giục cưới đây này. Hà bảo : Mày lấy nó đi tao không thể cưới mày được . Thế là Ly khóc tu tu rồi vùng vằng bỏ về.
   Về Hà Nội. Ly nhắn tin sang ( Bằng tiếng La Tinh ) kêu : Tao nhớ mày lắm, tao muốn làm vợ mày. Hà nhắn lại : Không được tao yêu mày nhưng không thể kết hôn với mày được. Thấy Hà trả lời vậy Ly gọi điện giọng mếu máo : Tao nhớ mày lắm, tao không muốn lấy thằng kia . Tuần này mày có sang không ? Hà nói : Có tao sẽ sang . Ly nói : Tao yêu mày ! hôn chụt một cái rồi tắt máy. Tối thứ sáu như thường lệ vừa lấy Phòng thì có điện thoại của mấy người bạn Trung Quốc cũng sống ở Nam Ninh : Hà à , mày đến Nam Ninh rồi hả, tối nay anh em mình đi ăn cá sống nhé ! Hà bảo : Tao còn có cả người yêu đi cùng đấy !. Nó bảo : Ừ rủ cả nó đi, hôm nay thằng em tao nó mời cơm nó bảo rủ mày bằng được đấy. A Cóong là thằng bạn vừa gọi điện cho Hà , nó buôn bán với người Việt cũng lâu rồi , nó có thằng em trai giầu lắm, làm Công An cục, bên mảng giao thông, mỗi lần đi nhậu phải mười mấy hai mươi người, nhậu xong có người đến trả tiền, vẫn còn phải xun xoe cảm ơn nó vì đã đồng ý đi ăn nhậu hộ nó. Ở bên này nhờ vả nhau chỉ có trả ơn bằng cách này thôi, chứ nhận phong bì thì mất nghiệp như chơi.
Ly gọi cho Hà nói : Tối nay tao có con bạn đến chơi, tao rủ nó đi ăn cơm cùng bọn mình nhé! Hà bảo: Được, tối nay đi ăn cơm khách. Ly và bạn đi taxi đến cổng Khách Sạn thì cũng vừa lúc bọn Hà đi ra. Ly giới thiệu : Đây là A Loan nó cũng ở cách Nam Ninh gần trăm cây, về đây bán hàng thôi, Hà nhìn con bé trông đẫy đà hơn Ly nhưng người nhiều lông lắm, thấy tay chân mướt mát xanh rì, mấy đứa đi cùng Hà nhìn nó hau háu, nhất là thằng phiên dịch cứ mon men lại gần.
 Trên đường đi ra nhà hàng, Loan xin số di động của Hà và nháy mắt tình tứ với Hà. Nhưng Hà lờ đi, Ly cũng không để ý bạn mình có hành động đó. Khi bọn Hà đến nhà hàng thì đã đông đủ mọi người rồi, nhóm của Hà tất cả là sáu người, ngồi kín một nửa bàn. Tất cả ngồi vào hai bàn mới đủ. Em trai Cóong bắt tay Hà giới thiệu với mấy người bạn; Thằng thì chủ doanh nghiệp, thằng thì cùng Công An cục. Chúng nó thấy giới thiệu Hà là người Việt Nam , thằng nào cũng bảo sẽ sang chơi và sẽ liên lạc với Hà. Chiếc bàn ăn rất rộng, ở giữa là tấm kính quay tròn được, mười mấy loại thức ăn , bầy ê hề, có cả ruột con cá mập, ăn giòn tan , giòn hơn lòng lợn xe điếu ở nhà mình nhiều. Rượu thì cả của nhà hàng, cả của bọn nó mang tới ; Mao Đài , rồi các loại, cả bia nữa, rượu toàn năm mấy độ trở lên. Ăn uống xong cả bọn kéo nhau đi uống trà.
Bọn Hà xin Phép về trước. Hôm nay Ly có bạn gái đi cùng nên cũng xin phép về , Hà bảo A cóong thế mày đưa hai đứa về hộ tao nhé, rồi quay sang nói với Ly mày đừng ngại, đây là bạn tốt làm ăn lâu năm với tao rồi, nó lườm Hà một cái rồi hai đứa mới chịu lên xe. Bọn Hà cũng bắt taxi về khách sạn. Mới đi được vài phút thì Ly gọi điện cho Hà giọng rất bực tức : Tao xuống xe rồi, mấy thằng bạn mất dậy của mày, tưởng bọn tao là gái , chúng nó cứ thò tay sờ soạng và ép bọn tao đi hát với chúng nó. Tao vừa bắt nó đỗ xe đi xuống bắt taxi về rồi. Hà vội xin lỗi, đấu dịu với chúng: Chắc chúng nó say rồi nên làm bậy , cho tao xin lỗi , để tao chửi cho chúng nó một trận. Hà gọi điện cho bọn kia hỏi : Chúng mày đưa chúng nó về đến nơi chưa ? thằng bạn bảo : Tao đi được một đoạn thì chúng nó đòi xuống đi taxi về rồi. Hà chỉ hỏi vậy chứ cũng không đả động đến chuyện kia. Hà thừa biết mấy ông bạn mình nghĩ bậy bạ, nghĩ mình là thổ công, lại là ông chủ thì mấy con bé này chắc gạ được thôi. Chuyện đàn ông Hà không truy cứu nữa, nhưng từ lần sau không dám gửi gấm kiểu đó nữa.
  Tối hôm sau Ly lên khách sạn gặp Hà, mặt vẫn hầm hầm khó chịu rồi nói với Hà : Hay mày không yêu tao nên định gí cho chúng nó ? Hà thanh minh mãi, và nói chúng nó đã xin lỗi tao rồi, chỉ vì chúng uống nhiều quá thôi. Ly nói tao mấy hôm nữa cưới rồi, tao yêu mày nhưng mày không thể lấy tao. Tao đành phải cưới nó, hôm nay tao nói dối là đi mua đồ cưới, bọn mình gặp nhau nốt tối nay thôi. Hà bảo : Ừ tao cũng rất buồn, nhưng không thể lấy mày được. Chúc mày hạnh phúc. Ly lao vào vòng tay Hà khóc nức nở, Hà thật bối rối, hôn nhẹ lên mái tóc nàng, rồi hôn lên đôi mắt sũng nước có vị mằn mặn làm Hà càng động lòng, Hà vật ngửa Ly ra và nói, bọn mình yêu nhau lần cuối nhé, Ly ôm ghì lấy Hà , vẫn còn nức nở, Theo thói quen Hà luồn tay xuống rưới, con bé cũng khóc tự bao giờ cũng giàn giụa nước. Hai người quấn chặt vào nhau , dành cho nhau những gì khoái lạc nhất , thật vội vàng cuồng nhiệt , khi đã đến cùng cực đã rã rời , điện thoại của Ly vẫn cứ chốc lại đổ chuông. Ly vội vàng tắm rửa , trang điểm lại, hôn vội Hà một cái nói vọng lại câu : Tao yêu mày rồi nàng mở cửa đi như chạy.
   Hà biết thế là đã chấm dứt một cuộc tình. Kỉ niệm này sẽ dừng lại ở đây, nó rất đẹp nhưng không vĩnh hằng. Từ hôm đó Ly không dùng số điện thoại đó nữa. Sau khi cưới, Ly cũng không ra chợ, Hàng tuần Hà vẫn đi chợ tâm trí vẫn vương vấn một mùi hương, một kỉ niệm ngày nào, nó hiển hiện từng nơi trong phòng ngủ của khách sạn quen thuộc, từng góc trên con phố thân quen, thỉnh thoảng Hà vẫn thảng thốt giật mình quay lại nhìn vào dòng người xuôi ngược nườm nượp hình như vừa có ánh mắt thân quen nào đó vừa lướt qua. Có vài lần A Loan cô bạn thân của Ly nhắn tin cho Hà bảo là Ly đã cưới, bây giờ mày có ai chưa? Tao đến với mày nhé? Hà không trả lời. Thực ra cuộc phiêu lưu tình aí với Ly đã quá đủ, còn cô bạn của Ly tuy mỡ màng và nữ tính hơn Ly , cô ấy cũng có nhiều nét đặc biệt hơn, da trắng nõn, tay chân rất nhiều lông, nhìn những sợi lông xanh rì mềm mại dầy đặc cũng không đủ sức quyến rũ Hà nữa.
Cũng dễ đến một năm sau ngày Ly đi lấy chồng. Một hôm Hà nhận được điện thoại từ Trung Quốc điện sang, là giọng của Ly. Nàng bảo : A Hà à ! Tao đang cần tiền lắm mày cho tao vay rồi tao sẽ gửi trả sau . Hà bảo : Ừ được để tao bảo thằng phiên dịch nó ứng cho mày nhé. Nói rồi Hà quay số ngược lại Bằng tường điện cho thằng phiên dịch dặn nó nếu Ly có hỏi thì đưa tiền cho nó nhé. Thằng phiên dịch nhận lời sẽ chuyển cho Ly ngay. Hà thấy lạ: Yêu nhau hơn một năm trời, chưa bao giờ Ly hỏi vay hay xin tiền bao giờ. Ngoài những lúc Hà rủ đi ra cửa hàng mua cho cái váy, cái quần, hay một lọ nước hoa đắt tiền mang từ Việt Nam sang, thì Ly chưa bao giờ đòi hỏi, vậy mà lấy chồng giầu một năm rồi sao lại có chuyện đó.

   Chiều thứ sáu tuần đó Hà sang đến nơi thì nhận được điện của Ly bảo rằng muốn đi ăn tối cùng Hà . Tối đó Ly đón Hà tại bến xe buýt quen thuộc nơi quảng trường. Một năm trôi qua nhìn Ly lạ quá, khuôn mặt gầy hẳn đi, mắt buồn vời vợi, duy có ăn mặc là vẫn rất cầu kỳ và đẹp, chiếc váy dài trắng mềm mại , đôi chân vẫn đi đôi bốt da cao đến đầu gối, áo sơ mi trắng bó rất kiểu cách mặc ở trong. Ngoài khoác một chiếc gi nê bò bé chỉ bằng hai bàn tay nhẩy phất phơ theo bước đi. Ly không cặp tay hay tươi cười như ngày xưa mà lẳng lặng đi đi tụt xuống phía dưới nói vài câu với thằng phiên dịch của Hà. Cả bọn kéo nhau đến nhà hàng vịt quay. Nhà hàng này chuyên về vịt, nhưng cũng rất ngon, nhất là món vịt quay.
  Trong bữa ăn, mặt Ly buồn, cô cúi mặt ăn, Hà hỏi chuyện Ly, Ly toàn lảng không trả lời, chỉ nói rằng: Tao rất nhớ mày. Đến cuối bữa ăn Ly bảo với Hà : Tao muốn mày mua cho tao một đôi giầy làm kỉ niệm, vậy thôi. Ly dắt Hà đến một cửa hàng giầy da , Ly đến thẳng đôi giầy ở trên kệ lấy xuống và bảo Hà trả tiền, Hà đồ rằng Ly đã đến đây ngắm nghía vài lần rồi nhưng chưa có tiền mua. Khi ra khỏi cửa hàng giầy Hà hỏi : Mày có muốn về khách sạn với tao không ? Mặt buồn bã Ly lắc đầu rồi bảo : Tao phải về nhà rồi. Hà buột miệng hỏi : Mày lấy chồng giầu mà sao lại thế này ? Ly ánh lên tia nhìn khó chịu rồi chào mọi người quay gót đi về. ( Hết )

5 nhận xét:

  1. Ngân Hương
    khoảng một giờ trước
    Bao ngày tìm kiếm, hôm nay mới tìm được Ly..,đoc thật nhanh và vội vàng cho bõ bao ngày phải chờ đợi và tìm kiếm em! Ly là nhân vật chính trong tác phẩm cùng tên của nhà Văn Lao Quangthau! Cảm ơn a đã tặng e1 niềm vui ko hề nhỏ E rất thích những nhân vật của a, từ những cô gái dân tộc, rồi Ly,rồi số phận bà mẹ có những đứa con nghiện.. những sô phận,mhung manh doi,những gia đình , những quan hệ đều đc a khắc họa rất chân thực, rất đời!! Em rất thích, cảm ơn Anh Lao Quang Thầu...

    Trả lờiXóa
  2. Trả thù dân tộc được, chuyện của lão rất hay

    Trả lờiXóa
  3. Trả thù dân tộc được, chuyện của lão rất hay

    Trả lờiXóa