Thứ Ba, 16 tháng 8, 2022

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau

 

 Phần 6

 


    Trời cũng đã sang thu, tiết trời rất lạ. Sáng thì lạnh run người nhưng buổi trưa thì trời vẫn nắng rát mặt, ra đường vẫn mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Ấy vậy mà khi màn đêm buông xuống, khí lạnh từ phía bắc tràn về chúng tụ hợp với núi đá càng làm cho không gian lạnh thêm. Hiền nằm một mình trên giường. A Coóng đi vào trong sâu phải mai mới ra đến ngoài này. Mới có mấy ngày mà cô đã thấy nhớ sự mạnh mẽ đến bạo liệt, nhớ cái mùi mồ hôi nồng nồng của người tình. Nhưng rồi cô tự an ủi mình : Chỉ mai thôi, người ta sẽ ra, sẽ lại đầy ắp trong mình. Mới nghĩ vậy mà phần hạ bộ đã ẩm ướt đến khó chịu. Để xua đi cái ám ảnh ham muốn đó Hiền ngồi dậy rời khỏi giường. Cô lại chiếc tủ đứng đưa tay mở cánh cửa ra, lấy cái túi xách của mình, mở khóa lấy quyển sổ tiết kiệm ra rồi trở lại giường, vừa nằm cô vừa ngắm nghía cuốn sổ to bằng bàn tay có bìa mầu hồng. Cô chậm rãi xem đến tờ cuối cùng , cô thấy vui trong lòng, mới đấy mà mình đã có hơn bốn vạn tệ rồi. ( Hơn một trăm triệu ) Đấy là hàng tháng đã gửi tiền về cho ba bố con Hải. Nghĩ đến Hải , lòng cô chợt chùng xuống .Vậy mà cũng lâu rồi cô chưa gặp chồng. Không biết dạo này anh ta có béo lên không ? Hay vẫn gầy như thế ?. Tự đáy lòng có chút thương cảm dâng lên, nhưng nó không đủ mạnh để Hiền phải day dứt. Mà hai đứa con gái chắc cũng phổng phao lắm rồi. Mình cứ định về quê ít hôm mà cứ lấn cấn mãi chưa về nổi. Cứ định về là cái Huệ nó lại cản, nó bảo : Đang làm ăn tốt, bây giờ mà chị về rồi nó xui đi thì sao, chưa kể lúc có việc thì chị lại không có mặt kịp thời. Thôi, chị cứ để đến dịp tết này rồi về chơi một thể. Bây giờ đang vào vụ, lo cầy tiền hãng chị ạ. Hiền nghe bùi tai lại bỏ ý định đó. Dù gì thì ở đây cô cũng coi như đã có gia đình, đã có chồng mới, cuộc sống đầy đủ. Có về quê cũng chỉ là trách nhiệm thôi. Hiền mường tượng tới khi cuốn sổ này lên đến mấy chục vạn, lúc đó mình muốn làm gì cũng được. Cô mỉm cười khi nghĩ đến cái ngày đó. Tiếng chuông điện thoại kêu lên cắt ngang màn tưởng tượng bay bổng của Hiền, Cô lại trở về với hiện tại : Uẩy , gọi chị có việc gì đấy ?  Có mấy bước chân sao không sang đây mà phải gọi điện ?. Từ bên kia đầu dây Huệ nói : Em đang ở trong Bằng Tường cơ. Em bảo này. Sáng mai chị về đón hàng nhé. Em vừa dặn mấy bà Thổ rồi đấy. Sáng mai vẫn như mọi khi. Chị chịu khó nhé, hơi đột xuất, nhưng vì đang cần hàng. Đợt này nhiều hơn đấy. Chị cẩn thận nhé. Nhớ đến Lạng Sơn thì xuống xe , đi kiểu khác nhé, vẫn giờ giấc như thế . Hiền thấy hơi bất ngờ. Giờ này nó mới báo cho mình biết phải về Việt Nam vào sáng sớm mai. Tuy có chút khó chịu trong lòng nhưng Hiền vẫn nhận lời. Cô nói với em gái : Được rồi, chị biết rồi, em cứ yên tâm. Hiền nói xong tắt máy đưa tay để chiếc điện thoại lên mặt bàn phấn. Hiền nâng niu cuốn sổ tiết kiệm, cô nghĩ trong đầu : Thế là mai số tiền lại được tăng lên rồi, cô mỉm cười đắc ý, trong lòng đầy phấn chấn, cô đứng dậy đi lại chiếc tủ cho cuốn sổ vào lại túi xách da nhỏ.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI . Truyện ngắn của : Lao quangthau Phần 5.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI . Truyện ngắn của : Lao quangthau

Phần 5.

 


   Hơn chín giờ tối.  Hải mới bước thấp bước cao về đến nhà, cậu uể oải đưa tay đẩy cánh cửa. Tâm trạng của cậu không ra làm sao cả, trong đầu trống rỗng. Con Tuyết , con Đào đang nằm trên giường học bài, chúng nó nghe thấy có tiếng kẹt cửa rồi riếng con chó rít lên cuống quýt mừng ông chủ.  Hai đứa đồng loạt ngẩng mặt lên nhìn ra phía cửa thì thấy cái mặt thất thần của bố nó hiện ra, hai đứa vội quẳng bút nhẩy bổ xuống đất cùng hét to lên đầy vui sướng : A bố về !. Bọn con tưởng bố mai mới về cơ, bọn con đang lo chỉ có hai đứa ngủ với nhau đấy. Con Đào vội hỏi ngay : Bố, mẹ có gửi quà về cho bọn con không ? Hải tiến lại bộ bàn ghế, thả cái thân đến bịch một cái, cái xương hông va vào mặt ghế phát ra tiếng cộc làm Hải đau điếng. Cậu cũng chẳng thèm suýt xoa như mọi khi mà chỉ nhăn mặt một cái. Hải đưa ba lô ra cho hai đứa con gái rồi nói : Đấy, quà của chúng mày đấy, đứa nào vừa cái gì thì lấy cái đó, cấm có cãi nhau. Mắt hai đứa sáng lên, chúng cùng reo lên : A nhiều quà quá. Nhìn bọn trẻ đang sung sướng lôi ra khỏi ba lô đám đồ mẹ chúng gửi về. Tự nhiên Hải thấy nhói trong tim. Cậu nhớ lại ; Kể từ lúc cậu có mặt bên Trung Quốc, mọi thứ diễn ra nhanh quá, chỉ kịp ăn một bữa, chỉ kịp gần gũi vợ một chốc lát, rồi là những hành tung rất lạ của cả hai chị em họ. Bây giờ, khi đã về đến nhà, Hải mới bình tâm suy sét lại mọi việc, cậu tự vấn ; Việc vợ mình sang đó làm với Huệ , có điều gì đó khó hiểu, mới đầu Huệ nói là bán hàng ngay đường biên , vậy mà hôm nay Hai chị em lại nói bán hàng tận trong Bằng Tường. Hải mơ hồ có gì đó khuất tất với hai chị em Hiền. Hải lo lắng rồi tự hỏi : Liệu chị em họ có lừa dối mình điều gì không ?. Đêm nay dài quá. Hải trằn trọc mãi mà chưa thể ngủ được, mùi cơ thể của vợ, sự mướt mát tròn căng của vợ làm Hải thèm thuồng, nhớ vợ đến bức bối trong lòng. Rồi những suy nghĩ vẩn vơ hiện ra ; Liệu cô ấy ở bên đó có đi với ai không? Tự do không ai quản như thế ?!. Hải ngồi dậy tốc màn lên, cậu đi ra phòng ngoài, lại gần chiếc bàn, ngồi xuống chiếc ghế. Hải với lấy chiếc điếu cầy, cậu cho thuốc lào vào nõ điếu rồi từ từ với chiếc bật lửa ga mầu đỏ dí nó lại gần nõ điếu, trong đêm thanh vắng, tiếng xẹt từ bánh xe đánh lửa vang lên nghe rõ mồn một. Ngọn lửa phụt ra liếm nhanh vào chỗ thuốc nơi nõ điếu. Hải rít thật sâu mấy hơi liền khiến chỗ thuốc chỉ còn là một đốm lửa đỏ rực sáng hết cỡ rồi tối dần lại. Hải quẳng chiếc bật lửa lên mặt bàn làm nó phát ra tiếng kêu khô khốc, chiếc điếu cầy cũng tuột xuống cái xô nhựa, Hải ngửa cổ khoan khoái nhả từng bụm khói trắng pha ánh xanh rất dầy ra khỏi miệng , dưới ánh đèn ngủ, nhìn chúng thật ma quái. Hải chợt nổi da gà, những luồng khói bay xoắn lên như hình ảnh vị thần chui ra khỏi lọ trong truyện cổ tích A La Đanh và cây đèn thần. Người vẫn còn đờ đẫn bởi điếu thuốc lào. Hải đi liêu siêu về lại phòng của mình, đi qua chiếc giường có hai đứa con gái đang ngủ, Hải thấy chúng nằm co quắp mỗi đứa một kiểu, nhưng cái chung nhất trong chúng là trên môi vẫn còn đọng lại nụ cười vui sướng. Trên tay chúng vẫn ôm mấy thứ đồ chơi của mẹ chúng gửi về. Hải vào đến giường của mình, vén màn lên rồi nằm vật ra, tay vắt lên trán. Trong đầu cứ vang lên tiếng i i i dài lê thê đập thẳng vào não của cậu, Hải không biết đó là tiếng dế ở ngoài kia đưa vào hay tiếng tự phát ra từ trong đầu mình. Mắt mở vô hồn, đầu óc chẳng nghĩ được gì. Hải cứ nằm trong trong như vậy.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau Phần 4.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau

Phần 4.



 

  Chị Hiền ơi ! Tiếng gõ cửa làm Hiền tỉnh giấc. Hiền đập đập vào vai A Coóng miệng nói : Dậy dậy . A Coóng giật mình tỉnh dậy, ngơ ngác, mắt đỏ ngầu. Cậu ta cũng mới chỉ chợp mắt được một lúc. Hiền cũng vậy, mắt cô đang cay xè. Bụng Hiền nghĩ ; Thằng cha này khỏe thật, nó vần mình cả đêm, thân xác mình bây giờ rã rời. Nhưng phải công nhận, hắn làm mình phê thật, từ khi biết đàn ông đến giờ, bây giờ mình mới thật sự thấy cái cảm khoái từ xác thịt nó ra làm sao. Trước đây mình chỉ nghe bọn bạn buôn đồng nát chúng nó kể về những thú vui và đam mê của chúng chứ mình chưa được tận hưởng bao giờ, chỉ có đêm vừa rồi mình mới thật sự thấy cơ thể mình đã được đánh thức. A Coóng nhìn Hiền mỉm cười rồi nhổm dậy hôn vào bộ ngực bánh dầy rất mỏng của cô, chỉ có cái núm mầu nâu đậm to như hạt quả nhãn là nổi lên rõ nhất. Hiền xấu hổ, lúng túng, bất giác lấy hai tay che đi phần ngực, cô với lấy chiếc áo mặc vội vào... Hiền chạy ra mở cửa cho Huệ. Huệ nhìn thấy bộ dạng của chị gái , cô liền nở nụ cười  thích thú mang đầy hàm ý, Hiền mặt đỏ lên , chân tay luýnh quýnh , nhưng đôi mắt long lanh ướt thì không che giấu được , Bất giác Huệ lên tiếng : Chị gái có vẻ hợp cạ với A Coóng nhỉ ? Em thấy anh ta thích chị từ đầu đấy. Nói rồi Huệ len qua người Hiền, đi vào trong phòng. A Coóng đã vơ quần áo đi vào phòng tắm. Huệ nói to : Ta cơ ( Anh trai ) Nhanh lên còn đi ăn sáng, muộn rồi đấy. Hiền đang chải lại tóc, miệng nói theo : Chị cũng đói quá. Huệ lại cười hềnh hệch rồi nói : Chắc vần nhau suốt đêm chứ gì ? Thảo nào đói là phải. Hiền phát vào tay em gái nói : Tại em đấy, em làm chị phản bội chồng, bây giờ biết ăn nói thế nào. Huệ cười giả lả nói : Ôi chị tôi lạc hậu quá , người ta vẫn nói ; “ Mắt không nhìn thấy, tim không đau” Chị ở đâu phải âu đấy chứ. Chị yên tâm đi, chị không nói ra , em không nói thì ai biết. Em thấy anh ta thích chị, để chốc nữa ăn sáng, em sẽ hỏi, nếu anh ta thích chị thật sự, thì chị cứ ở hẳn đây với anh ta, đỡ mất tiền thuê nhà. Vì thực ra chị ở bên em cũng không tiện vì còn A Tài nữa. Thỉnh thoảng nó ra đây sẽ khó xử. Hiền bối rối trong lòng, nhưng nghĩ lại thì thấy cũng có lí, mình chẳng mất gì lại được mọi thứ.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau Phần 3

 GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau

Phần 3.

 


    Gần mười giờ sáng chị em Huệ lên đến đường biên. Tân Thanh đang náo niệt hàng ra vào, có rất nhiều ô tô xếp hàng để được sang bên Trung Quốc đổ hàng, và cũng khoảng số lượng xe như thế đang đợi hàng bên kia chuyển sang. Đủ loại người, đủ loại quần áo. Nhưng có lẽ chiếm số đông vẫn là mầu áo xanh của người dân tộc. Họ đi từng tốp quang gánh vác trên vai, rồi một số người thì đang gò lưng kéo xe cải tiến đầy hàng từ bên kia về. Nhìn ai cũng khẩn trương. Hiền được Huệ đưa vào một cái lán quây cót lụp xụp, mái lợp lá cọ ngay sau mấy dẫy nhà. Từ ngoài phải lom khom người để chui vào, trong ánh sáng nhờ nhờ, Hiền thấy có người nằm trên trõng tre, người thì ngồi dưới đất, phải có đến sáu bẩy người . Một bà chị mặt xương xương người thon thả , đầu chit mỏ quạ bằng chiếc khăn sợi mầu xanh đồng mầu với chiếc áo cánh chị ta đang mặc. Chị ra dáng là trưởng nhóm. Chị ta hất hàm chào Huệ : Em đến sớm nhỉ. Bọn chị cũng đang đợi đây. Thế đây là ai ? chị ta chỉ vào Hiền. Huệ cười nói : Ầy à chị gái em đấy mà. Hiền thấy hơi lạ. mới đấy mà thái độ của em gái mình đã thay đổi. Nó có vẻ dửng dưng không thân thiện với mình như mấy hôm trước. Hiền cũng mặc kệ, lần đầu ngồi xe đi đường dài , nên Hiền rất mệt. Cô ngồi bệt xuống cạnh mấy người dân tộc. Huệ lên tiếng : Thôi , cũng muộn rồi, bọn chị đưa bọn em sang bên kia đi. Bà chị ra dáng trưởng nhóm nói : Mấy bà thay quần áo cho hai chị em nó đi. Mấy chị kia đứng dậy đưa quần áo dân tộc cho hai chị em Hiền, thay quần áo xong, quần áo cởi ra với chiếc cặp học sinh được giao cho một cậu ra dáng nhanh nhẹn nhất. Bà chị phát lệnh lên đường. Hiền cũng được đưa cho chiếc đòn gánh với vài sợi dây buộc ở đầu đòn, chân xỏ đôi dép nhựa đã cũ, mấy người lẳng lặng đi ra khỏi lán, họ luồn lách giữa đám cây dại rồi men theo một lối mòn rất nhỏ để leo lên núi, Hiền leo không quen, vừa đi vừa thở dốc. Có lúc cả bọn phải dừng lại núp vào mấy lùm cây để chờ cho mấy tên công an Biên Phòng Trung Quốc đi qua. Khoảng mười lăm phút, cả bọn đã leo đến đỉnh núi. Hiền nhìn xuống chân núi, một quang cảnh rất khác hiện ra trước mắt, những con đường bê tông rộng , thẳng tắp nằm giữa những dẫy nhà hai tầng mái ngói đỏ, các dẫy nhà đều giống hệt nhau, Hiền lại đi theo đám người dẫn đường men dần xuống sau một dẫy nhà, rồi lại luồn lách qua những đám cây rậm rạp , cuối cùng cũng ra đến đường. Cả bọn lại rồng rắn dắt nhau vào trong một khách sạn có toàn chữ Trung Quốc. Huệ lấy chìa khóa trong túi xách, mở cửa cho cả bọn vào. Huệ giục Hiền thay quần áo. Hai chị em trả lại quần áo, trả tiền công cho mấy người dân tộc. Mấy bà vui vẻ chào hai chị em, bà mặt xương xương nhìn Huệ nói : Có gì thì điện cho bọn chị nhé, bọn chị đi đây. Nói rồi cả bọn thoăn thoắt kéo nhau đi xuống phố.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của: Lao quangthau Phần 2

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của: Lao quangthau

Phần 2



  Mới gần chín giờ tối mà không gian đã im ắng. Nhà nhà đã tắt hết đèn. Cả một vùng trời tĩnh lặng , đôi lúc có con chó giật mình vì tiếng động lạ, nó sủa liên tục vài câu, làm cho những con chó khác cũng sủa hùa theo thành một dây truyền dài đến tận đâu đó, lúc đó chỉ còn những tiếng sủa như tiếng vang nhắc lại. Một chặp sau lại yên ắng trở lại. Huệ không quen với khung cảnh này mới hỏi chị gái : Chị này, ở đây có quán Bar nào không ? Hiền không hiểu liền hỏi lại em gái : Quán bar là gì ? Huệ hơi bất ngờ vì chị mình hỏi lại câu đó. Cô liền nói : Ôi chị tôi lạc hậu quá, quán bar là quán rượu, có rượu tây rồi nhạc nhẩy đó. Hiền bây giờ mới hiểu. Cô à lên một tiếng rồi nói với Huệ : Ăn còn chẳng đủ nữa là nhẩy nhót. Ở đây sang nhất là mấy cái quán ăn có thịt Trâu hay quán phở , quán cơm thôi. Huệ nghe thấy vậy thì lắc đầu nói : Buồn nhỉ. Hiền nói với em gái: Chị chuẩn bị chỗ ngủ ở trong phòng rồi đó, tối nay chị em mình ngủ trong đó, để ba bố con nó ngủ ở gian ngoài. Huệ thấy cũng chẳng có gì vui, tivi thì Hải cũng đã tắt từ lâu rồi, anh ta đang nằm trong góc giường đã ngáy o o rồi. Hiền thấy em gái có vẻ không vui liền nói : Em vào trong phòng đi, lâu rồi chị em mình chưa tâm sự. Huệ miễn cưỡng đi vào trong. Hiền ra đóng cửa ngõ, cài chốt cửa trong nhà rồi tắt đèn đi vào buồng. Huệ thấy chị vào thì nằm nhích vào bên trong. Hiền nằm xuống. Hai chị em gái nằm trên giường , cô em to gấp đôi cô chị, nhìn cảnh này mới thấy Hiền như bị suy dinh dưỡng trầm trọng. Trong đáy lòng Huệ dâng lên một chút thương cảm. Thực ra trong lòng Huệ với người chị này cũng chẳng có nhiều kỉ niệm. Chỉ là cùng mẹ khác cha, từ bé đã có khoảng cách về “Bố tao bố mày rồi”. Bây giờ cũng chỉ vì cần một người thân tín mà phải lặn lội về quê. Huệ nghĩ ; Công việc của mình tốt nhất là người trong nhà, nên mới nghĩ đến Hiền. Trong đầu Huệ đang tính nói thế nào cho chị mình xuôi mà đi với mình. Hiền nằm bên cạnh Huệ. Cô thấy những hình ảnh mười mấy năm trước hiện về, hồi đó con Huệ chỉ là đứa nanh nọc khó bảo, luôn không coi chị gái mình ra gì, nó đi bụi suốt ngày, rồi tự nhiên mất tích luôn, đến năm bẩy năm sau mới lò dò về thăm nhà, được vài bữa lại đi như chưa bao giờ tồn tại. Giờ đây nó trở về nói là muốn giúp đỡ mình. Bản chất hiền lành , dễ tin người nên suy nghĩ mông lung một lát thì Hiền cũng thấy mềm lòng, chẳng gì người ta đã nói “Một giọt máu đào hơn ao nước lã ” là gì . Rồi Hiền nghĩ ; Chắc con bé đã thay đổi tâm tính. Vừa hay Huệ quay người ra , một tay đặt lên bụng cô chị, Huệ gần như giật thót mình vì chạm phải mấy cái xương sườn của chị gái , cô kêu lên : Chết mất , sao người chị toàn xương thế ? Hiền cười nhẹ nói với em : Thì vất vả triền miên. Suốt ngày chợ búa lấy đâu ra mà béo như dì được.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 9-3-2022 Phần 1.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 9-3-2022

Phần 1.

   Hiền vừa gánh quang gánh đồ đồng nát vào để trong bếp thì cơn mưa cũng ập đến sau lưng. Trận mưa rào đầu mùa hạ đến là bất ngờ, những vạt mưa chạy đi chạy lại trên mái Fibro xi măng nghe như chúng đang  đuổi nhau vậy, mưa xối xả trút xuống hiên trái bếp, nền đất nện sủi lên bong bóng. Hiền vớ lấy chiếc ghế gỗ nhỏ rồi đặt xuống dưới cặp mông gầy toàn xương của mình, cô có cảm giác như có tiếng cộc khô khốc phát ra ở chiếc ghế. Cơn mưa bất chợt buổi xế chiều khiến mồ hôi ướt trên chiếc áo phin mầu nâu nhạt trở nên lành lạnh. Hiền chợt rùng mình, cô đứng dậy bước ra phía cửa bếp, tính chạy lên nhà trên, ngập ngừng mộtchút rồi cô lấy tay che lên đầu chạy nhanh dưới những hạt mưa nặng hạt. Hải chồng cô đang ngồi chăm chú xem chương trình thời sự bên chiếc ti vi 14 inh mầu vỏ nhựa mầu đỏ, trời mưa to gió lớn nên hình ảnh bị nhiễu, nó cứ giật giật liên hồi khiến Hải cứ nhấp nhổm dơ tay đập liên tục lên nóc chiếc ti vi, nó chỉ đứng im được vài giây rồi lại giật đùng đùng. Hải tức mình cầm chiếc điều khiển đưa lên tắt phụt một cái, miệng buông một câu : Mẹ nó, xem cũng không yên. Vừa hay Hiền đã chạy lên đứng ngay trước khung cửa. Hải ngạc nhiên hỏi : Em về lúc nào vậy ? Hiền trả lời giọng mệt mỏi : Em vừa mới về thôi. Mà em như người tàng hình thì phải, hai đứa con với ông chồng , lại cả con chó nữa , không ai thấy tôi về là sao ? Nghe mẹ nói khó chịu. Con Đào cùng con Tuyết đang nằm trên giường, tay chúng cắm cúi viết hay vẽ cái gì đó, hai đứa đồng loạt kêu lên : Con chào mẹ. Con chó vàng gầy guộc khoảng dăm ký lúc này cũng uể oải đứng dậy , nghoe nguẩy cái đuôi, lắc lắc cái đầu rồi nhìn cô chủ chăm chú ra vẻ chào cô chủ. Hải lên tiếng : Chắc em đi nhẹ quá, lại vào bếp luôn nên không ai thấy thôi, em đi thay quần áo đi, cảm lạnh bây giờ. Hải đứng dậy , cái thân gầy guộc cao nhẳng, lưng cong cong, cậu vươn vai một cái, cũng không làm cái lưng thẳng hẳn được, khuôn mặt gầy hơi dài cũng chẳng vui lên được tí nào. Hiền nhìn chồng, nhìn hai đứa con, rồi nhìn xuống con chó. Cô chạnh lòng, trong lòng dậy lên một nỗi tủi thân, cô nghĩ trong lòng ; Biết bao giờ mới thoát khỏi cảnh bần hàn này được chứ.

 

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2022

CHẠM LONG MẠCH ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau 13-4-2019 Sửa lại 9-7-2022.

 

CHẠM LONG MẠCH ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau 13-4-2019 Sửa lại 9-7-2022.



  Ông Thiện đang thao thao bất tuyệt tự vỗ ngực về chuyện ông có duyên bán hàng. Phải đến sáu, đến bẩy ông cùng trang lứa với ông đang ngồi ở hàng nước . Người thì cười khẩy, người thì cất lời trêu chọc ông vì biết ông nói phét thành thần. Ông Kiên chủ quán cũng trạc tuổi như mấy ông khách, mọi người cũng ngoài sáu mươi, về hưu cả rồi, nên cứ sáng ra là tụ tập ở quán nước này chém gió cho qua đi những ngày tháng dông dài vô dụng phần cuối đời. Con phố buồn tẻ, quán xá cũng vắng tanh, nhưng được cái thoáng mát, hai bên con phố là hai con Sông Đuống và Sông Hồng, cây cối lại rất nhiều. Ông Kiên bán quán nước ở đây cũng lâu rồi, hồi năm ngoái , nó còn là một dẫy ki ốt bán đủ các món ăn , thức uống, tuy nó không đông đúc như bên phố, nhưng lúc nào cũng có người ra vào, ông Kiên bán ngay cạnh quán Bida nên lượng khách cũng ổn định. Rồi Phường giải tỏa lấy đất làm khu vui chơi giải trí cho trẻ con. Thế là cả một dãy hàng ăn bị phá sạch. Khoảng đất trống tan hoang hiện ra ngay gần đầu con phố. Nhìn con phố đã buồn, bây giờ càng buồn hơn. Mấy hôm đầu không ai dám động đến khu đất đó, nhưng rồi tết xong vẫn chẳng có động tĩnh gì, vợ chồng ông Kiên làm tấm bạt che tạm, rồi dọn hàng bán nước tiếp. Ông là bộ đội chiến trường miền Nam, nay sức yếu cũng chẳng còn làm được việc gì, người đủ loại bệnh tật, đi lại chậm chạp. Quán nước lại đông dần, buổi sáng có đám thanh niên rỗi việc ăn sáng xong kéo nhau ra làm chén trà, gần trưa có đám mấy ông về hưu cùng trang lứa với ông Kiên ra chém gió, rồi mấy chiếc xe tải thấy đất trống cũng làm chỗ đỗ tạm. Người ta lại buôn bưng, bán mẹt tại khoảnh đất trống này. Ông Kiên bầy thêm mấy bàn cờ tướng thế là quán nước lúc nào cũng đông đúc vui vẻ.

 

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2022

VONG THEO ! Truyện ma của : Lao quangthau. 11-7-2022 Phần 3

 

 VONG THEO ! Truyện ma của : Lao quangthau. 11-7-2022

 

Phần 3.

 

  Ngôi nhà cấp bốn lợp mái Pro xi măng tương đối rộng. Mái đã cũ xỉn mầu theo thời gian, từng mảng rêu xanh bám đầy trên những tấm Pro xi măng. Tường nhà được xây bằng gạch xi măng ép cũng loang lổ rêu phong, ngay đầu hồi có cây sấu già phủ bóng chùm xuống khắp ngôi nhà. Cửa ra vào hơi thấp. Con Hồng đưa tay vén cái màn che cửa bằng vải điều đã cũ , Mẹ nó cẩn thận cúi đầu bước qua bậc cửa, nó khom người bước liền theo sau.  Căn phòng được thắp sáng bằng một bóng đèn điện treo lơ lửng ở giữa nên hơi tối. Trước mặt hai mẹ con là một cái điện thờ tương đối lớn, bên trên có mấy ngọn đèn dầu đang leo lét cháy. Một người đàn ông dáng gầy mặc bộ quần áo chàm mầu đen có viền đỏ đã ngả mầu đang ngồi quay lưng ra cửa. Ông ta thấy có khách vào liền quay người lại, người ông thầy gầy khô, mặt cũng gầy, da sát xương, ông thầy tầm hơn năm mươi tuổi. Mẹ cái Hồng liền chắp tay có vẻ kính cẩn, bà nói : Dạ thưa thầy , đây là con gái con, hôm qua con đã gọi điện cho thầy trước đấy ạ. Ông thầy gật gù, đưa mắt quan sát con Hồng, ông nhìn xoáy vào mắt nó một lát rồi nói : Có một vong nam đang ở trong con bà đó, nghe chừng nó có vẻ say đắm con gái bà lắm. Con Hồng nghe ông thầy phán vậy, nó rúm người lại, nó bám chặt vào tay mẹ nó. Bà mẹ cũng hãi không kém. Người bà run lên, bà cảm thấy cơ thể mình lạnh toát. Vậy là con bà bị ma nhập thật. Chiều qua nó về, nhìn nó hốc hác, mặt xám lại, bà đã nửa tin nửa ngờ rồi. Bây giờ ông thầy phán vậy bà càng lo sợ.

 


Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2022

CHIẾC GIẾNG CỔ THỜI NHÀ MẠC ! Truyện Ma Của Lao Quangthau . 15-8-2018 ( Viết theo một câu truyện kể có thật )

CHIẾC GIẾNG CỔ THỜI NHÀ MẠC ! Truyện Ma Của Lao Quangthau . 15-8-2018 ( Viết theo một câu truyện kể có thật )

Phần 1.

   Ngôi nhà ngói ba gian nằm gần quốc lộ một , thuộc Huyện Thường Tín, nơi đây thường được gọi là ; Cửa ngõ của Thủ Đô. Vì vậy mà nó mang dáng dấp nửa thành thị, nửa nông thôn. Gian giữa ngôi nhà là bàn thờ của gia đình bà Đào. Hai bên được kê hai chiếc giường đôi. Phía trước nhà là khoảng sân rộng được lát gạch đỏ . Ngoài vườn là chiếc giếng cổ có đường kính khoảng ba mét, được be cao bằng ba hàng gạch cổ. Ngay sát chiếc giếng là mấy cây mít , cây ổi cũng đã có tuổi. Bà Đào nghe kể lại ; Ngày xưa sát cái giếng cổ này là một cây đa cổ thụ rất to, nhưng sau hòa bình người ta đã chặt hạ nó. Bà Đào về làm dâu cũng được mấy chục năm, bà nghe nói chiếc giếng đó có từ thời nhà Mạc. Ngày xưa cả làng đều lấy nước giếng này về ăn, nhưng từ thời bố chồng bà thì chiếc giếng là nơi chứa rác thải của gia đình. Cây dương sỉ, rong rêu mọc phủ kín thành giếng, nhìn xuống dưới chỉ là một mầu tối đen , hôi hám. Chồng bà làm cán bộ xã bên, lại là đảng viên , nên ông càng không quan tâm đến gốc tích cái giếng cũ rich đó.

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2022

VONG THEO ! Truyện ma của Lao quangthau 9-7-2022

 

VONG THEO ! Truyện ma của Lao quangthau 9-7-2022




 

Phần 2.

 

      Tiếng động cơ xe máy, tiếng còi ô tô, tiếng người đi lại rầm rập ở ngoài đường. Vậy mà trong căn hộ của bọn con Hồng vẫn im ắng, chúng đang ngủ rất say. Tiếng điện thoại của con Hồng vang lên đến hồi thứ tư : “ Bình minh ơi dậy chưa cà phê sáng với tôi được không ?”...Lúc này con Hồng mới uể oải chồm qua người con Lê với tay lấy điện thoại trên bàn phấn. Mắt nhắm mắt mở nó nói : Ai đấy ạ? Đầu dây bên kia thằng bạn nó nói : Mày nhìn đồng hồ xem mấy giờ rồi con nỡm. Con Hồng đưa chiếc điện thoại ra xa khỏi tai, nó nhìn vào màn hình, rồi thốt lên : Thôi chết đã gần mười một giờ rồi à ? Thằng kia nói : Mày làm sao vậy toàn sai hẹn thế ? Con Hồng uể oải nói : Thôi chốc nữa tao sang rồi bọn mình đi ăn trưa, tao kể chuyện cho. Bây giờ tao đi đánh răng đã. Nói đến đây nó cúp máy rồi giật tung cái chăn len lên  miệng thì hô: Dậy đi bọn mày, trưa rồi. Hai đứa kia chắc dậy rồi nhưng cứ nằm nướng, nghe con Hồng hô vậy, chúng nó ngội dậy ngay. Con Thịnh lầu bầu : Mẹ, sai lầm ở cái nhà này. Hai đêm rồi nó làm cho sợ vãi. Thế này thì không được rồi. Con Hồng nghe con Thịnh nói vậy thì trả lời : Được rồi, để tao tính xem.

 

Thứ Năm, 7 tháng 7, 2022

TRUYỆN NGẮN VUI ! Của : Lao Quangthau

TRUYỆN NGẮN VUI ! Của : Lao Quangthau
MẤT TIỀN NGU ! 



  Trên chuyến xe từ đường Biên về . Ba anh em bạn ngồi trên chiếc xe bốn chỗ hiệu Toyota bon bon qua Đồng Bành thì nhìn thấy một cô gái ăn mặc ra vẻ thư sinh tay xách chiếc ba lô. Chiếc áo trắng đơn giản nhưng ôm chiết eo vừa khít, chiếc váy mầu xanh thẫm dài qua đầu gối một chút.Cô gái cao ráo, da trắng nhìn từ xa đã thấy vào mắt rồi. A lái xe quay xuống dưới bảo B và C : Này mấy cậu  cho cô em lên cho vui vẻ nhé. B và C đồng thanh : Ô zê . Thế là xe tấp vào dệ đường . Ba anh đồng thanh : Cô em về đâu đấy ? Cô gái cười e ấp, mắt  ánh lên vẻ tinh nghịch, cô trả lời : Dạ em về trường …Ở Hà Nội ạ. Các anh cho em đi nhờ với ạ!. Anh  A vội bỏ lái xuống mở cửa trên. Anh B , Anh C nhanh tay hơn mở cửa dưới đỡ ba lô của em gái rồi bảo em ngồi vào giữa ghế. Anh B còn ga lăng đỡ tay trên đầu cô gái sợ em nó bị cộc đầu vào thành xe . Anh A tiu nghỉu lên xe nổ máy chạy.

      Ngồi yên vị trên xe cả ba anh bắt đầu giới thiệu về mình. Anh thì là giám đốc công ti xây dựng, anh là chủ kinh doanh tư nhân, anh thì  làm nhân viên cao cấp… Cả ba anh đều đưa cho em sinh viên các vi dít của mình. Và khoe làm ăn phát triển rất tốt. Anh B và anh C bắt đầu  sờ mó và thám hiểm em sinh viên. Em sinh viên giả vờ ngủ hết ngả bến anh B lại ngả sang anh C . Hai anh hết nắn ngực lại thám hiểm phía dưới của em nó. Anh A nhìn qua gương chiếu hậu, thấy bức xúc không chịu được mới tạt xe vào lề đường kêu buồn ngủ đòi đổi lái thế là anh C phải lên cầm lái. Anh A tranh thủ tìm hiểu cơ thể em sinh viên. Cả ba anh được bữa no nê mê tơi. Bởi một cô em nõn nà như mộng. Anh C vừa lái vừa nhấp nhổm nhìn gương chiếu hậu đầy vẻ tiếc nuôi.


     Xe chạy qua Bắc Ninh thì em sinh viên đòi xuống. Cả ba anh đều tiếc rẻ hỏi : Sao em bảo về Hà Nội cơ mà ? Em sinh viên bảo : Em còn chút việc ở đây, xong rồi em mới vào trường. Bây giờ em xin các anh một triệu . Ba anh ngạc nhiên thắc mắc: Bọn anh cho em đi nhờ không lấy tiền của em thì thôi sao em còn đòi tiền ? . Em sinh viên mới bảo : Bọn anh cho em đi nhờ, nhưng cả ba anh đều du lịch trên người em đến hai tiếng đồng hồ. em lấy vậy là rẻ. Còn các anh không trả em cũng được. em có Cácvi dít của bọn anh rồi. Em sẽ đến công ti bọn anh nói chuyện. Cả ba anh biết bị mắc nỡm em ca ve nên hùn nhau tiền đưa cho em nó, mặc cả mãi rút cục em nó chịu cầm bốn trăn nghìn rồi chia tay các anh với nụ cười mãn nguyện. Lên xe cả ba người không ai nói với ai câu nào. Mặt ai cũng thất thần chán nản. ( Hết )

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2022

TRÒ LỪA CŨ ! Truyện cực ngắn của : Lao quangthau 6-7-2022

 

TRÒ LỪA CŨ ! Truyện cực ngắn của : Lao quangthau 6-7-2022

 



 Buổi trưa , Lão vừa xuống khỏi dốc đường Vĩnh Hưng , đoạn đê cầu Thanh Trì . Đang nghĩ xem cái nhà hàng thằng cháu nó hẹn ở đoạn nào thì có tiếng gọi giật giọng. Lão giật mình quay sang nơi có tiếng gọi, thì ngay bên đường là chiếc xe Ôtô Suduki con cóc cũng đỗ lại. Lão nghĩ trong đầu ; Chắc thằng bạn lão ở trong phố này nó thấy lão đi vào , nó nghĩ lão đến nhà nó nên nó gọi chăng ?. Lão quay xe đỗ ngay sát đầu xe ô tô. Thì hóa ra không phải, trong xe ghế lái và ghế phụ là hai cậu người hơi đậm, nhìn nhanh nhẹn và giảo hoạt, ra dáng dân xã hội.

 

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2022

KĨ NGHỆ LÀM P.H.Ò !. Truyện cực ngắn của Lao quangthau. 2-7-2022

 

KĨ NGHỆ LÀM P.H.Ò !. Truyện cực ngắn của Lao quangthau. 2-7-2022




 

  Tiếng nhạc bài Lambada cắt lên dồn dập từ điện thoại của Alicia. Nó uể oải cầm máy lên nghe. Nó nói : Dì à ? Có việc gì mà gọi con sớm thế ? Bên kia đầu dây, tiếng của một người đàn bà giọng kim cất lên : Mày chưa xong việc à ? Alicia trả lời với giọng còn mệt mỏi : Con xong rồi, chuẩn bị rời đi đây. Tiếng bà dì nó lại nheo nhéo vang lên: Thế mày lấy tiền của nó chưa ? Alicia trả lời : Dạ, con lấy rồi, cả hai thằng . Mà sao hôm nay Dì hỏi con lắm thế ? Bà Dì nó thanh minh : Thì tự nhiên tao thấy lo, mày đi từ trưa hôm qua với hai thằng trông như người china đến bây giờ chưa thấy mặt mày nên tao đâm lo thôi.

 

Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2022

ĐI LÀM RĂNG ! Truyện cực ngắn của Lao quangthau 2-7-2022

 

ĐI LÀM RĂNG ! Truyện cực ngắn của Lao quangthau 2-7-2022




 

   Trời nắng nóng khủng khiếp, nhất là cái nóng khô ran từ mặt đường nhựa hắt lên mặt Hùng đến bỏng rát. Có việc quan trọng nên Hùng mới phải ra đường giờ này. Phóng xe đến chục cây số mới đến nhà Tuấn. Biết Hùng đến nên Tuấn đã chuẩn bị sẵn ấm trà, công nhận trà ngon thật, ông bạn vốn rất cầu kì , đã uống trà là phải chọn loại tốt , trà phải thơm, nước xanh như ngọc mới chịu. Trong phòng mở điều hòa, chắc ở ngưỡng hai tám độ nên rất dễ chịu.

 

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2022

VONG THEO . Phần 1. Truyện ma của : Lao quangthau 20-6-2022

 VONG THEO ! Truyện ma của : Lao quangthau 16-5-2022

 

Phần 1.




 

  Năm đứa bọn Hồng trong đó có hai đứa con trai và ba đứa con gái. Đều là người Điện Biên về Hà Nội học đại học. Cả bọn đều là người kinh, gia đình của chúng lên Điện Biên xây dựng kinh tế mới từ những năm sáu mươi của thế kỉ trước, ở mãi rồi họ cũng trở thành dân bản địa. Nhà trường mấy lần thông báo nhập học là mấy lần cả bọn về Hà Nội tìm nhà trọ, có lần đặt cọc xong thì lại dính đến cách li xã hội do dịch CoVid 19. Khi mọi người đều đã được tiêm mũi thứ ba, rồi chủng mới biến thể Omicron lây nhanh và mạnh nhưng triệu chứng nhẹ, nên gần như trở thành miễn dịch cộng đồng. Hà nội đã dần mở cửa , không còn chống dịch mạnh như trước nữa. Mấy đứa được nhập trường trở lại sau hai năm phải học Online ở nhà. Việc đầu tiên là chúng lùng sục các khu vực gần trường của chúng. Cuối cùng trên trang thông tin cho thuê nhà, chúng cũng tìm được một căn hộ ưng ý, giá cả rất hợp lí. Con Hồng là đứa nhanh nhẹn, tháo vát nhất nên được cả bọn tin cậy, có việc gì cả bọn cũng giao cho nó quyết định. Con Hồng lấy số điện gọi cho chủ nhà. Sau khi nghe chủ nhà thông báo về giá cả, anh ta nói : Nếu bọn em chốt giá ba triệu rưỡi tiền thuê chưa kể tiền điện nước thì mười hai giờ đêm nay đến nhà anh kí hợp đồng rồi nhận nhà luôn. Hồng thông báo với vả nhóm tinh thần như vậy, cả bọn mừng rỡ vì nếu năm đứa chia đều thì có bẩy trăm nghìn một đứa, cộng thêm chút tiền điện nước cứ cho là mỗi đứa hết một triệu thì cũng rẻ chán. Nhưng chúng đều thắc mắc với Hồng; Sao mười hai giờ đêm anh ta mới cho đến xem phòng và kí hợp đồng ? Hồng nghe cả bọn thắc mắc thì bất chợt thấy hơi lạnh gáy. Cô nghĩ ; Lạ nhỉ, sao họ lại chọn giờ giữa đêm như thế để kí hợp đồng ? Nhưng rồi cái hợp lí về giá cả , cùng với nơi ở thuận tiện cho việc đi học, lại gần chợ cóc nên đã thuyết phục được cả bọn.

 

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau Phần 4. Phần 5 Phần 6 ( Hết )

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau

Phần 4.

 

  Chị Hiền ơi ! Tiếng gõ cửa làm Hiền tỉnh giấc. Hiền đập đập vào vai A Coóng miệng nói : Dậy dậy . A Coóng giật mình tỉnh dậy, ngơ ngác, mắt đỏ ngầu. Cậu ta cũng mới chỉ chợp mắt được một lúc. Hiền cũng vậy, mắt cô đang cay xè. Bụng Hiền nghĩ ; Thằng cha này khỏe thật, nó vần mình cả đêm, thân xác mình bây giờ rã rời. Nhưng phải công nhận, hắn làm mình phê thật, từ khi biết đàn ông đến giờ, bây giờ mình mới thật sự thấy cái cảm khoái từ xác thịt nó ra làm sao. Trước đây mình chỉ nghe bọn bạn buôn đồng nát chúng nó kể về những thú vui và đam mê của chúng chứ mình chưa được tận hưởng bao giờ, chỉ có đêm vừa rồi mình mới thật sự thấy cơ thể mình đã được đánh thức. A Coóng nhìn Hiền mỉm cười rồi nhổm dậy hôn vào bộ ngực bánh dầy rất mỏng của cô, chỉ có cái núm mầu nâu đậm to như hạt quả nhãn là nổi lên rõ nhất. Hiền xấu hổ, lúng túng, bất giác lấy hai tay che đi phần ngực, cô với lấy chiếc áo mặc vội vào... Hiền chạy ra mở cửa cho Huệ. Huệ nhìn thấy bộ dạng của chị gái , cô liền nở nụ cười  thích thú mang đầy hàm ý, Hiền mặt đỏ lên , chân tay luýnh quýnh , nhưng đôi mắt long lanh ướt thì không che giấu được , Bất giác Huệ lên tiếng : Chị gái có vẻ hợp cạ với A Coóng nhỉ ? Em thấy anh ta thích chị từ đầu đấy. Nói rồi Huệ len qua người Hiền, đi vào trong phòng. A Coóng đã vơ quần áo đi vào phòng tắm. Huệ nói to : Ta cơ ( Anh trai ) Nhanh lên còn đi ăn sáng, muộn rồi đấy. Hiền đang chải lại tóc, miệng nói theo : Chị cũng đói quá. Huệ lại cười hềnh hệch rồi nói : Chắc vần nhau suốt đêm chứ gì ? Thảo nào đói là phải. Hiền phát vào tay em gái nói : Tại em đấy, em làm chị phản bội chồng, bây giờ biết ăn nói thế nào. Huệ cười giả lả nói : Ôi chị tôi lạc hậu quá , người ta vẫn nói ; “ Mắt không nhìn thấy, tim không đau” Chị ở đâu phải âu đấy chứ. Chị yên tâm đi, chị không nói ra , em không nói thì ai biết. Em thấy anh ta thích chị, để chốc nữa ăn sáng, em sẽ hỏi, nếu anh ta thích chị thật sự, thì chị cứ ở hẳn đây với anh ta, đỡ mất tiền thuê nhà. Vì thực ra chị ở bên em cũng không tiện vì còn A Tài nữa. Thỉnh thoảng nó ra đây sẽ khó xử. Hiền bối rối trong lòng, nhưng nghĩ lại thì thấy cũng có lí, mình chẳng mất gì lại được mọi thứ.

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 9-3-2022 Phần 1. Phần 2. Phần 3

 

GỬI THÂN NƠI XỨ NGƯỜI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 9-3-2022

Phần 1.

   Hiền vừa gánh quang gánh đồ đồng nát vào để trong bếp thì cơn mưa cũng ập đến sau lưng. Trận mưa rào đầu mùa hạ đến là bất ngờ, những vạt mưa chạy đi chạy lại trên mái Fibro xi măng nghe như chúng đang  đuổi nhau vậy, mưa xối xả trút xuống hiên trái bếp, nền đất nện sủi lên bong bóng. Hiền vớ lấy chiếc ghế gỗ nhỏ rồi đặt xuống dưới cặp mông gầy toàn xương của mình, cô có cảm giác như có tiếng cộc khô khốc phát ra ở chiếc ghế. Cơn mưa bất chợt buổi xế chiều khiến mồ hôi ướt trên chiếc áo phin mầu nâu nhạt trở nên lành lạnh. Hiền chợt rùng mình, cô đứng dậy bước ra phía cửa bếp, tính chạy lên nhà trên, ngập ngừng một chút rồi cô lấy tay che lên đầu chạy nhanh dưới những hạt mưa nặng hạt. Hải chồng cô đang ngồi chăm chú xem chương trình thời sự bên chiếc ti vi 14 inh mầu vỏ nhựa mầu đỏ, trời mưa to gió lớn nên hình ảnh bị nhiễu, nó cứ giật giật liên hồi khiến Hải cứ nhấp nhổm dơ tay đập liên tục lên nóc chiếc ti vi, nó chỉ đứng im được vài giây rồi lại giật đùng đùng. Hải tức mình cầm chiếc điều khiển đưa lên tắt phụt một cái, miệng buông một câu : Mẹ nó, xem cũng không yên. Vừa hay Hiền đã chạy lên đứng ngay trước khung cửa. Hải ngạc nhiên hỏi : Em về lúc nào vậy ? Hiền trả lời giọng mệt mỏi : Em vừa mới về thôi. Mà em như người tàng hình thì phải, hai đứa con với ông chồng , lại cả con chó nữa , không ai thấy tôi về là sao ? Nghe mẹ nói khó chịu. Con Đào cùng con Tuyết đang nằm trên giường, tay chúng cắm cúi viết hay vẽ cái gì đó, hai đứa đồng loạt kêu lên : Con chào mẹ. Con chó vàng gầy guộc khoảng dăm ký lúc này cũng uể oải đứng dậy , nghoe nguẩy cái đuôi, lắc lắc cái đầu rồi nhìn cô chủ chăm chú ra vẻ chào cô chủ. Hải lên tiếng : Chắc em đi nhẹ quá, lại vào bếp luôn nên không ai thấy thôi, em đi thay quần áo đi, cảm lạnh bây giờ. Hải đứng dậy , cái thân gầy guộc cao nhẳng, lưng cong cong, cậu vươn vai một cái, cũng không làm cái lưng thẳng hẳn được, khuôn mặt gầy hơi dài cũng chẳng vui lên được tí nào. Hiền nhìn chồng, nhìn hai đứa con, rồi nhìn xuống con chó. Cô chạnh lòng, trong lòng dậy lên một nỗi tủi thân, cô nghĩ trong lòng ; Biết bao giờ mới thoát khỏi cảnh bần hàn này được chứ.

 

ĐI CẤP CỨU ! Truyện ngắn của Lao quangthau. 5-3-2022

 

ĐI CẤP CỨU ! Truyện ngắn của Lao quangthau. 5-3-2022

 

    Buổi trưa , hai vợ chồng bà Phượng ăn cơm xong, khoảng một tiếng sau thì bà kêu đau bụng. Ông thấy bà đau bụng quá, liền gọi cho con cả. Tùng nghe bố nói mẹ bị đau bụng thì liền nói : Bố đưa mẹ điện thoại để con hỏi mẹ xem nào ? Bà Phượng mặt nhăn nhó đầy đau đớn, một tay ôm bụng , nghe con trai hỏi, bà nén cơn đau để trả lòi : Mẹ tự nhiên đau lắm, Tùng nghĩ ngay đến việc có khả năng mẹ mình bị ngộ độc thức ăn, vì tính bà tiết kiệm, có nói thế nào cũng không sửa, thức ăn ăn không hết là cất đi mai ăn tiếp. Khổ, cái tủ lạnh cũ luôn bị đóng đá chỗ hơi lạnh ra nên tủ luôn không được lạnh, chắc chắn là mẹ bị ngộ độc thức ăn rồi. Tùng nghĩ trong bụng như vậy, liền hỏi mẹ tiếp : Thế sáng nay mẹ ăn gì ? Bà Phượng trả lời giọng run run , yếu ớt: Mẹ ăn lại chỗ gà tần hôm qua, mẹ đun kĩ lắm mới ăn. Vậy là Tùng càng khẳng định mẹ mình bị ngộ độc thức ăn. Tùng an ủi mẹ : Vâng để con đi mua thuốc cho mẹ uống, chắc đến tối là đỡ thôi. Hai vợ chồngTùng ra hiệu thuốc mua mấy liều rối loạn tiêu hóa…  Mang sang đưa mẹ uống. Tùng đợi mẹ uống xong, đỡ mẹ nằm xuống. Tùng thấy bà đau toát mồ hôi, bà bảo quanh bụng chỗ nào cũng đau. Tội nghiệp mẹ, dạo này mẹ gầy quá, nhìn chỉ thấy da với mạch máu. Tùng xót mẹ lắm. Nhưng bản tính không hay thể hiện ra mặt. Tùng lại nói với mẹ : Con đã dặn mẹ nhiều lần rồi, thức ăn ăn không hết thì đổ đi mẹ cứ tiếc rẻ , rồi lại khổ cả nhà. Bà Phượng thấy con trai nói vậy, thì bà chỉ im lặng không nói gì. Lần lượt mấy đứa con gái đều về thăm mẹ, vợ Tùng xoa bóp tay chân cho mẹ, cứ động đến bụng là bà kêu đau. Tùng nghĩ đến việc phải đưa mẹ đi viện là đã ngại rồi, bệnh dịch Covid 19 đang đầy ngoài kia, đến đấy phải làm biết bao nhiêu thủ tục, rồi còn xét nghiệm Covid các kiểu, không khéo lại lây chéo ấy chứ. có đứa em đưa ra ý kiến ; Hay là cứ đưa mẹ đi bệnh viện. Tùng nói : Để mẹ uống thuốc xem có đỡ không đã. Thuốc có cả than hoạt tính để hấp thụ độc chắc mẹ sẽ đỡ thôi. Đến tối uống liều thuốc nữa, nếu không đỡ thì sáng mai đưa mẹ đi bệnh viện. Tối đút cho bà được mấy thìa cháo thì bà không ăn nữa, kêu đau lắm, đành cho bà uống nước hoa quả và sữa. Đến gần chin giờ thì Tùng về lo việc nhà, để vợ và em gái ở lại trông mẹ.

 

BỐ CHỒNG HIỆN VỀ ! Truyện ma của : Lao quangthau 8-12-2021

 

BỐ CHỒNG HIỆN VỀ ! Truyện ma của : Lao quangthau  8-12-2021

 

  Hường lấy chồng sang năm thứ hai mới có chửa. Gia đình chồng sống kiểu bán nông nghiệp, giống như những gia đình khác ở đây. Chồng Hường thì làm công nhân, nhưng mẹ chồng cùng em gái thì lại làm ruộng, Ngôi nhà hai tầng được xây dựng có lẽ từ những năm tám mươi của thế kỉ trước, nó được chắp vá, cơi nới như kiểu làm lần lượt từng phần một chứ không phải được thực hiện cùng một đợt. Hai vợ chồng Hường được mẹ chồng cho ở trên tầng hai. Căn phòng cũng chỉ mười mấy mét vuông, không có công trình phụ nên rất bất tiện, mỗi lần muốn đi vệ sinh lại phải chạy xuống tầng dưới, phải loay hoay mở cửa sau rồi chạy qua cái bếp lợp ngói FiBro xi măng, rồi qua cái buồng tắm. Chạy tiếp theo con đường đất đến nơi có những tảng đá mồ côi to nằm án ngữ. Ở đây mới là cái nhà vệ sinh hai ngăn bốc mùi sú uế cùng đám rồi nhặng bay tóe lên mỗi khi có người đi đến, Hường cứ nghĩ đến đoạn trường đấy là lại rùng mình, gai ốc nổi khắp người. Mà vào buổi tối thì còn sợ ma nữa chứ, tay cầm cái đèn pin tầu vừa lắp pin mới mà vẫn cứ phải lôi chồng đi theo đứng canh chừng bằng được.

 

BÁO MỘNG! Truyện ma của Lao quangthau.10-9-2021. Câu chuyện được viết dựa trên một câu truyện có thật trong Nam.

 

BÁO MỘNG! Truyện ma của Lao quangthau.10-9-2021.

 Câu chuyện được viết dựa trên một câu truyện có thật trong Nam.

 

   Thắng được nhận vào làm ở công ty sản xuất bao bì này mới được một tuần. Hôm nay Thắng làm ca đêm. Xưởng sản xuất này tương đối rộng rãi, xung quanh lại có ít dân cư ở.  Buổi tối xưởng không sản xuất nên không gian rất yên tĩnh, nhất là mấy nhà gần quanh đây, nhà cửa lúc nào cũng khóa im ỉm, bên trong tối thui. Thắng đi ra đi vào cũng chán nên cậu lại chiếc võng mới giăng ngồi lên đó, rút gói thuốc Con Mèo trong túi quần ra, rút một điếu thuốc đặt lên môi rồi bật hộp quẹt châm điếu thuốc. Rít một hơi dài rồi ngửa cổ nhả ra một bụm khói đậm đặc, bất chợt một cơn gió từ ngoài thổi vào làm bụm khói dày đặc giật nẩy lên rồi tan đi rất nhanh. Thắng nhìn ra cửa, những chiếc xe máy vội vã vèo qua rồi tiếng chiếc xe ba bánh máy kêu thành tiếng lọc xọc rệu rã ra chiều mệt mỏi lừ đừ đi qua, cuối cùng không gian cũng im ắng lại. Thắng nằm xuống võng, một chân chạm đất đung đưa cho chiếc võng đánh đều sang hai bên, điếu thuốc cũng đã cháy đến già nửa. Không hiểu sao từ nãy đến giờ thỉnh thoảng lại có những con gió rất lạ, cứ giật cục thổi vèo một cái vào trong phòng khiến mọi thứ lao xao, xao động, làm Thắng có cảm giác rất lạ. Lần đầu làm ca đêm nên cậu vẫn còn bỡ ngỡ, chưa quen với không gian của cái xưởng này, ban ngày thì xầm xập tiếng máy đột dập, tiếng máy cắt , bây giờ lại lặng như tờ, những khối máy, khối vật liệu đứng im bất động. Nhìn từ xa lại, chúng thành những hình thù kì quái. Thắng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh, rồi quyết định đứng hẳn dậy. Cậu đi ra đóng chặt của chính, chốt cửa cẩn thận rồi cầm chiếc khóa lắc lắc xác định là đã khóa rồi. Thắng vào trong nhà kiểm tra lại cửa xếp đã xuống hết chưa rồi đi một vòng quanh xưởng, cậu đưa tay tắt hết đèn. Cảm thấy yên tâm hẳn mới lại cái võng nằm tiếp.

 

Truyện ma . DƯỚI ÁNH TRĂNG NON ! 13 -1-2021. Lao quangthau

 

Truyện ma . DƯỚI ÁNH TRĂNG NON !

                                                             13 -1-2021. Lao quangthau

 

  Ngày trước, phố Trương Định vẫn còn hoang vu. Hai bên mặt phố thì có nhà, nhưng cũng thưa thớt, còn những lô sau thì toàn ruộng rau muống với ruộng lúa. Ngay bên kia đường, ở phía sâu bên trong là một nhà máy làm nước mắm. Cứ mỗi lần mưa là cả một vùng nước ngập lênh láng, mùi nước mắm thối bốc lên quanh vùng. Nhà Lan ở sâu trong ngõ bên này, phía sau nhà toàn cỏ dại mọc, xa hơn là ruộng lúa, ruộng rau muống. Hồi đó Lan mới có mười bẩy tuổi, vóc dáng xinh xắn, người tầm thước , nhưng eo nhỏ, mông nở, ngực tròn trịa, nhất là đôi môi rất gợi cảm, riêng đôi mắt của Lan lúc nào cũng mở to thao láo, bọn con trai nhìn vào đôi mắt đó, đứa nào cũng chết mê mệt, chúng đều có cảm giác như Lan cực ngây thơ và dễ thương.

 

NGƯỜI NHÀ NẰM VIỆN ! Truyện ngắn của Lao quangthau. 11-8-2021

 

NGƯỜI NHÀ NẰM VIỆN ! Truyện ngắn của Lao quangthau. 11-8-2021

Alô, anh Hùng hả ?  Tiếng hỏi cất lên trong điện thoại . Hùng trả lời : Anh đây, Minh hả ? có việc gì đấy ? Thằng Minh vội nói : Dạ em chào anh ! Sáng mai em đưa Dì Vân về , anh chị thu xếp đưa Dì đi khám hộ em nhé . Hùng gật đầu nói : Ok, cậu cứ đưa Dì về đi rồi anh chị sẽ đưa Dì đi . Dạ vâng, vậy hẹn anh ngày mai nhé. Nói xong nó tắt máy cái rụp. Mấy hôm trước thằng Minh cũng đã điện xuống cho vợ Hùng kể là Dì Vân bị thủng tim, bệnh viện Hải Phòng cho chuyển viện về Hà Nội, nó có ý nhờ anh chị tiếp đón và đưa Dì ấy đi khám giúp. Nghe vợ kể lại. Hùng liền bảo với vợ: Làm sao mà bị thủng tim ? Nó nói thế nào ấy chứ, Dì ấy thì làm gì mà bị thủng tim ?. Rồi Hùng khẳng định với vợ : Chắc Dì ấy bị hở van tim rồi. Mà sao bệnh viện lại nói thủng ? Nghe ghê chết. Vợ Hùng trả lời : Em chịu không hiểu, thôi để Dì ấy về đây, anh đưa Dì ấy đi nhập viện rồi xem bác sĩ ở đây nói gì.

Năm giờ sáng, cả nhà đang ngủ thì c

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2021

ĐÊM ĐẾ VƯƠNG ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 14-3-2021

 

ĐÊM ĐẾ VƯƠNG ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 14-3-2021




 

Đêm Pò Chài đủ mầu sắc , nhưng chủ đạo vẫn là mầu đỏ, quán nào cũng đèn đỏ mờ mờ, khiến cái thung lũng này chìm trong một mầu đỏ đầy sắc dục. Trên đường, dòng người kéo nhau đi nườm nượp. Tiếng í ới mời gọi khách hàng của đám nhân viên phát âm chưa sõi tiếng Pà Wà và tiếng Phổ Thông , nhưng nghe cũng rất vui tai. Tiếng mặc cả , tiếng cười nói cũng dần dần lắng xuống, đã có cửa hàng sập cửa xuống do không còn nhân viên nữa. Quán của Hùng cũng vậy, bọn nhân viên đã đi bao đêm với khách hết. Hùng rủ A Coóng người Aí Hẩu cách Pò Chài hơn chục cây số đi ăn đêm. Hai anh em sập cửa rồi lững thững đi ra phía chợ. Khu chợ ăn đêm của Pò Chài ; Ban ngày là bãi đỗ se sang hàng của chủ hàng hai nước. Vậy mà đêm xuống không còn dấu vết của xe cộ cùng hàng hóa nữa, chúng biến thành chợ ăn đêm với những bếp cháy đỏ rực lửa, dầu mỡ thơm nức, những đám khói mầu lam từ các bếp than hoa xô nhau bay lên như bị ai đuổi bắt, chúng bay lên vội vã rồi tỏa ra, biến mất rất nhanh.

Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2021

Truyện ma . DƯỚI ÁNH TRĂNG NON !

 

Truyện ma . DƯỚI ÁNH TRĂNG NON !

                                                             13 -1-2021. Lao quangthau




 

  Ngày trước, phố Trương Định vẫn còn hoang vu. Hai bên mặt phố thì có nhà, nhưng cũng thưa thớt, còn những lô sau thì toàn ruộng rau muống với ruộng lúa. Ngay bên kia đường, ở phía sâu bên trong là một nhà máy làm nước mắm. Cứ mỗi lần mưa là cả một vùng nước ngập lênh láng, mùi nước mắm thối bốc lên quanh vùng. Nhà Lan ở sâu trong ngõ bên này, phía sau nhà toàn cỏ dại mọc, xa hơn là ruộng lúa, ruộng rau muống. Hồi đó Lan mới có mười bẩy tuổi, vóc dáng xinh xắn, người tầm thước , nhưng eo nhỏ, mông nở, ngực tròn trịa, nhất là đôi môi rất gợi cảm, riêng đôi mắt của Lan lúc nào cũng mở to thao láo, bọn con trai nhìn vào đôi mắt đó, đứa nào cũng chết mê mệt, chúng đều có cảm giác như Lan cực ngây thơ và dễ thương.

 

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2020

SỰ PHÂN CẤP TRONG XÃ HỘI ! ( Lãng đãng phố Cổ ) Mục người Việt xấu tính.6-11-2020 Lao quangthau.

 SỰ PHÂN CẤP TRONG XÃ HỘI ! ( Lãng đãng phố Cổ ) Mục người Việt xấu tính.6-11-2020 Lao quangthau.



Cũng phải hơn một năm lão mới qua nhà bạn lão. Bởi hôm trước bạn lão gọi điện hẹn tối hôm sau đến nhà làm nổi lẩu. Vậy là đúng bẩy giờ tối Lão có mặt trước cửa nhà bạn . Phố Hàng Bông buổi tối đèn mầu, cờ hoa vẫn sặc sỡ, nhưng cũng nhiều cửa hàng đã đóng cửa. Ngồi yên vị bạn lão mới nói : Từ dịch covit tôi nghỉ chứ có bán hàng gì đâu, cũng đói lắm. Nhưng vẫn cứ xoay xở đủ sống.

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2020

CẶP ẤM MẦU LAM KHÓI ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 7-9-2020 . Truyện được viết dựa trên cốt truyện HOA GẠO ĐÁY SÔNG. Của nhà văn Nguyễn Hải Yến .

 

CẶP ẤM MẦU LAM KHÓI !  Truyện ngắn của : Lao quangthau. 7-9-2020 . Truyện được viết dựa trên cốt truyện HOA GẠO ĐÁY SÔNG. Của nhà văn Nguyễn Hải Yến .



Phần 1.

  Sau nhiều năm tích cóp, Thùy đã có một số vốn kha khá, cô quyết định thực hiện giấc mơ của mình. Thùy cũng không hiểu sao ? Mình là đàn bà con gái mà lại có một ước muốn lạ lùng như vậy? Đáng lẽ ước muốn và sở thích đó phải là cánh đàn ông trung trung tuổi chứ không phải là cô, một người con gái mới qua ngưỡng tuổi hai bẩy. Tuy gốc Hà Nội nhưng từ nhỏ Thùy đã mê mẩn với những mùi hương của Trà, mỗi lần ông nội cô pha trà, kiểu gì cô cũng xán lại gần, xin một chén trà đưa lên mũi hít hà, cô đắm mình trong mùi vị thơm nhẹ, thanh tao của hương trà Thái , nhất là nó được ướp từ nhụy hoa Sen, hay hương Bưởi, nương Nhài. Cô thích nhất là mùi hương Bưởi, nó thanh tao nhẹ nhàng quyến rũ làm sao.  Khi Thùy vào cấp ba ông nội cô mất. Thỉnh thoảng lắm cô mới có dịp thấy bố cô giở bộ ấm tách của ông nội cô ra tỉ mẩn lau chùi rồi pha một ấm trà ngồi thưởng thức. Ông cứ ngồi nghiêm cẩn , mắt nhìn xa xăm thỉnh thoảng đưa chén trà lên môi làm một tợp rồi chậm rãi nuốt từng chút từng chút , Thùy thế nào cũng mon men lại gần xin bố một chén , cô cũng nhẩn nha thưởng thức nó như một người cao niên vậy. Và rồi ước mơ mở cho mình một quán trà bắt đầu manh nha, để rồi nó lớn dần lên trong cô.

 

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2020

TRUYỆN VUI ( Mục người Việt xấu tính ) ….THỜI THỔ TẢ . ( Ô hay, hình như câu này cũng là sao chép của ai đấy thì phải ! )

 

 

 

TRUYỆN VUI ( Mục người Việt xấu tính )

….THỜI THỔ TẢ . ( Ô hay, hình như câu này cũng là sao chép của ai đấy thì phải ! )

Bài viết này chỉ là vui vẻ thôi, nên có ai trót ăn phải dọc mùng… Thì chớ có nhẩy dựng lên cho mắc mệt.

 


     Bắt đầu câu truyện này, phải nói đến một tút của người đã khởi động phong trào “chửi có Tập thể”, nhìn mặt người đó thì cũng ra dáng chính nhân quân tử lắm “ vậy mà ngửa váy hứng dừa” người này cũng là thành phần phản động nói xấu chế độ, ông ta nói một câu rất chiếu trên, cứ như ông ta là sản phẩm của đế quốc vậy, : “ Xứ Đông Lào”… Vâng chỉ có bọn phản động mới nói câu miệt thị về xứ xở quê hương của mình như vậy. Ông đang ăn cơm và nhận bổng lộc của xứ “ Đông Lào” đó, ông cũng đang vỗ ngực ta đây là nhà nọ nhà kia, vậy mà tự cho phép mình chửi bới người khác đấy. Và cũng từ đấy mới có những Comen vào hùa bất hủ , của những người gọi là “ Nổi tiếng ” Chủ Tút chỉ phân tích những câu chửi của các nhân vật đó thôi, chứ không nói đích danh ai, nên xin ai chớ động lòng.

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

GIA ĐÌNH CÓ VĂN HÓA ! Mục người Việt xấu tính.

 

GIA ĐÌNH CÓ VĂN HÓA ! Mục người Việt xấu tính.

Chuyện của : Lao quangthau . 26-8-2020

 

Các bạn thân mến ; Lão xin kể hầu các bạn một câu chuyện khó tin ngay giữa lòng Hà Nội, khi câu chuyện dừng lại Lão vẫn còn ngỡ ngàng. Các bạn nghe Lão kể mà thấy có ý nghĩ về giáo dục thì hãy chia sẻ cho Lão nhé. Sau đây Lão xin kể lại câu chuyện đó ;

Hồi 1:  Xe của ai để trong kia ? Một câu nói rất to và trỏng lỏn, Lão đang ngồi dưới hiên nhà chỗ quán nước  trú mưa, trời mưa đủ ướt áo, hai anh em ngồi nhưng mắt vẫn dõi xuống bờ hồ Trúc Bạch xem cá có cắn câu không. Lão nghe vậy thì nhìn ra chỗ phát ra tiếng nói đó, một người đàn bà tướng người  hơi đậm, trạc hơn sáu mươi tuổi, mặc bộ quần áo ở nhà mầu xanh tím thẫm chấm ô đã cũ , nhìn ra dáng người nửa tỉnh nửa quê. Lão mới trả lời : Xe của tôi đấy , có việc gì hả chị ? Bà ta mới nói to như ra lệnh, đề nghị anh dắt xe ra chỗ khác, từ mai không được để ở đó nữa. Lão thấy hơi lạ, chẳng gì lão cũng để ở đấy bao nhiêu ngày rồi, để sát vào bờ tường , chẳng ảnh hưởng đến ai cả. Lão nghe vậy mới nổi cáu đáp lại : Ủa đường nhà chị à ? Bà ta bảo đúng rồi đấy, mang ra chỗ khác để đi, chốc nữa con gái tôi đi ô tô về nó không vào được. Lão càng ngạc nhiên, lão mới nói : Đường này xe tải vào còn được mà, sao chị lại bắt tôi mang xe đi là sao? Bà ta lại nói giọng vẫn ra vẻ kẻ trên chốc : Nó mới biết lái xe, nó không vào được. Lão mới bảo: vậy sao chị không nói tử tế ngay từ đầu, mà bắt tôi mang xe đi chỗ khác, tôi có để trước cửa nhà chị đâu. Chỗ Lão để xe cách nhà chị ta đến trên hai mươi mét, mà xe của nhà chị ta là xe bốn chỗ, giỏi lắm cũng hết nửa đường. Vậy mà chị ta lên giọng nói một thôi, Lão tức quá mới nói : Tôi cứ để đấy. Chị ta nghe vậy thì chạy về nhà. Mà lạ thật tay lái non như vậy mà sao vẫn được cấp bằng nhỉ ?

 

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2020

CHÉM QUÁ ĐÀ ! Truyện của : Lao quangthau 26-7-2020 Mục người Việt xấu tính.


CHÉM QUÁ ĐÀ ! Truyện của : Lao quangthau 26-7-2020.


Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và cận cảnh

( Các bạn thân mến, do quá bức xúc lão mới viết nên mấy dòng này. Lão cũng không chỉ đích danh ai cả, ai có tật thì tự giật mình, có điều đừng đem giá trị của một phần hai dân tộc ra mà phỉ báng mà chế riễu thì không chấp nhận được. Lão có đôi lời vậy thôi )

Thứ Ba, 28 tháng 7, 2020

MỪNG QUÁ , ĐÃ TÌM THẤY CON VÀ CHÁU CỦA CHÍ PHÈO !


MỪNG QUÁ , ĐÃ TÌM THẤY CON VÀ CHÁU CỦA CHÍ PHÈO ! Mục người Việt xấu tính.
Chuyện của : Lao quangthau 28-7-2020


Thứ Năm, 23 tháng 7, 2020

NHÌN TRỘM ! 23-7-2020


NHÌN TRỘM ! 23-7-2020



Hắn đang nằm xem Tivi bỗng giật mình ! Vợ hắn hốt hoảng vừa chạy từ buồng tắm vào vừa thều thào nói: Anh ơi, có đứa nhìn trộm em tắm. Hắn giật mình choàng dậy, định chạy ra xem thế nào thì vợ hắn nói : Nó chạy rồi còn đâu. Hắn buông một câu trêu vợ : Há há chắc tại em đẹp nên nó mới rình xem thôi mà. Vợ hắn cau có nói : Gớm ông đừng có nói giọng đó, tôi đang run bắn người đây này, tim vẫn còn đập mạnh đây.

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

MA SỐNG Ở TRÊN CÂY ! Truyện Ma của : Lao quangthau 8-4-2020


MA SỐNG Ở TRÊN CÂY ! Truyện Ma của : Lao quangthau 8-4-2020



  Nghĩa lớn lên ở mảnh đất Củ Chi , gia đình cậu đã mấy đời ở trên mảnh đất này. Ngay làng Mỹ Hậu những người cứng vía nhất cũng phải kiêng dè, tránh xa nơi có cây Củ Chi già nằm chơ vơ giữa cánh đồng. Nghĩa rất tò mò , cậu muốn khám phá cái cây đó từ lâu, người lớn trong làng đã kể về con ma sống trên cây đó, bất kì ai đến giăng lưới hay thả câu đều bị nó hù cho xanh mặt , lần sau không dám bén mảng nữa. Nghĩa thuộc loại không biết sợ là gì, nhất là các cụ đều nói ; Quanh gốc cây đó cá lóc có nhiều vô kể. Cậu rủ thêm mấy thằng bạn tối nay đi thả câu ở chỗ cây Củ Chi , bọn chúng đứa nào cũng lạnh gáy khi Nghĩa rủ đi thả câu ở đó, nhưng vì sĩ diện trước bạn bè, nên chúng gật đầu đồng ý, bọn chúng đều biết tính thằng Nghĩa chẳng biết sợ ai, nên chúng cũng có phần yên tâm .   


     Cả bọn ngồi dưới căn bếp của gia đình Nghĩa. Mỗi đứa làm một tợp rượu để lấy khí thế, đợi thằng Hải đến nữa là đủ năm thằng, một đống cần câu và mấy tay lưới nằm trình ình ngay giữa sân. Có tiếng chó sủa rộ lên, con vàng đang nằm trong bếp hóng chuyện thấy vậy cũng hộc lên chạy ra sủa, rồi nhận ra người quen, nó dừng sủa , đuôi ngoáy lia lịa chạy theo sau thằng Hải đi vào bếp. Nghĩa đưa ly rượu cho thằng Hải, miệng nói : Uống đi mày cho nóng bụng, đặng còn có gan mà ra đó. Cả bọn cười ồ lên. Chúng kéo nhau ra sân vác đồ lên vai, mỗi đứa cầm theo một con rựa . Con chó vàng tính chạy theo thì bị Nghĩa nạt , nó cụp đuôi đứng lại. Cả bọn đi ra chỗ buộc thuyền đã thấy tiếng lũ chuột chạy loạn lên do bị con vàng dí , Nghĩa quay đầu lại tính nạt nó tiếp thì cả bọn đồng thanh kêu : Kệ nó đi, có nó cũng đỡ sợ hơn. Cả bọn đi tiếp , con vàng không bị đuổi về nữa , nó xăng xái chạy lên trước. Mỗi đứa cho đồ câu lên xuồng của mình, con vàng cũng chẳng cần chủ bảo, nó nhẩy tót lên lòng chiếc xuồng câu của Nghĩa. Cậu lầm bầm mắng nó : Mày chỉ được cái làm quẩn chân tao.

Mời các bạn nghe tiếp trên kênh Yuotube của Lao Quangthau dưới đường lik phía dưới. Cảm ơn các bạn !

https://www.youtube.com/watch?v=8xdYYEEXl-E

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

“ THỜI HUY HOÀNG ” ! Chuyện của Lao quangthau 24-3-2020


 “ THỜI HUY HOÀNG ” ! Chuyện của Lao quangthau 24-3-2020


   Chúc mừng dân cư mạng xứ Việt đã được lọt vào top 5 trong số các nước ứng xử văn minh nhất trên không gian mạng !

   Há há thật tự hào và vui mừng phải không các bạn ! Chẳng biết mọi người có xấu hổ không ? Còn lão thì thấy những đánh giá đó quá đúng , và thậm xấu hổ, Khi trên thế giới người ta không chịu được cách hành xử của người Việt trên không gian mạng nữa, thì người ta phải đưa đánh giá đó lên. Lão tin là đa số người Việt đọc được tin đó, chỉ nhếch mép cười, chứ không thấy xấu hổ hay nghĩ là mình cần sửa đổi những hành vi xấu xí đó.


Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

NHỮNG KẺ CƠ HỘI ! Mục người Việt xấu tính ! Truyện của : Lao quangthau. 8-3-2020


NHỮNG KẺ CƠ HỘI ! Mục người Việt xấu tính ! Truyện của :
 Lao quangthau. 8-3-2020

Ảnh minh họa lấy trên mạng



     Hà Nội chợt rúng động vào tối thứ 6 vừa rồi  ( 6-3-2020 ): Người thứ 17 bị nhiễm vi rút Corola Vũ Hán. Ngay trong đêm người dân Thủ Đô đã đến các trung tâm thương mại để vơ vét hàng, hiệu ứng còn diễn ra ngay sáng hôm sau ( Thứ bẩy ) Mức độ còn lớn hơn rất nhiều. Thịt lợn lên đến 300 nghìn một kg. Một cái bắp cải nhỏ có giá 50 nghìn, một cân cà chua xấu xí cũng có giá 25 nghìn ( Giá giao cho nhà hàng )... Và Gạo, và Mỳ ăn liền được vét sạch. Ngay cửa chợ Ngọc Thụy còn có mấy mẹ con người đàn bà mang một đống gạo và mì ăn liền, xếp ra ngay đầu đường để bán giá cao.