Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2020

PHIẾM CHUYỆN ! Thứ 2 -2-3-2020 Chuyện của : Lao quangthau


PHIẾM CHUYỆN ! Thứ 2 -2-3-2020  Chuyện của : Lao quangthau


Hơn 11 giờ trưa nay , tại chương trình tin tức 24h. Lão thấy  có mấy chuyện dở khóc dở cười, lão kể lại cho cả nhà nghe nhé:

 Câu chuyện thứ nhất : Tại những tủ quần áo từ thiện đặt trên các tuyến phố, do các nhà hảo tâm đứng ra thu gom để giúp cho những người có hoàn cảnh khó khăn có thể lấy về sử dụng mà không mất tiền. Âý nhưng lại có rất nhiều người dân có điều kiện, đi xe máy đẹp hoặc ô tô lại cứ bốc tự nhiên cho vào xe của họ.

Câu chuyện thứ hai : Việc gom quần áo không dùng đến mang ra các chỗ tập kết để cho những ai không có điều kiện được dùng, nghe thì rất Nhân văn và tình thương mến thương. Chúng ta thật sự cảm động và cảm ơn những người đã nghĩ đến những thân phận khó khăn đó. Nhưng lại có một số người họ coi như nơi đó là thùng rác công cộng , mọi người có trách nhiệm đổ rác cho họ. Tại sao lão lại nói vậy ? Này nhé : Trong tủ quần áo đó có đủ loại quần lót, áo con của phụ nữ đã nát lại rất bẩn, rồi Bitas ( Vớ ) Rất bẩn cũng được cho vào, cùng những quần áo nhầu nhĩ rách nát cũ kĩ nữa. Chúng ta đừng coi đối tượng nhận là những kẻ không biết gì , muốn cho gì thì cho. Thực tế những đối tượng nhận họ không xin xỏ ai cả, tất cả đều do những người có lòng tốt nghĩ ra và thực hiện, vì vậy  đừng ai coi mấy thứ đó như là của bố thí, vì thực ra quần áo, và đồ ăn với xã hội bây giờ người có mức thu nhập tối thiểu vẫn có cái ăn , cái mặc đầy đủ, chỉ có điều họ chưa có ý định dùng đến đồ đặc sản hay đồ hàng hiệu mà thôi .

Câu chuyện thứ ba : Cái này thì mới đáng phải suy nghĩ, vì khi xem phóng sự ở Thái Nguyên Thì Lão  mắc cười tí sặc cơm. Há há ! Có được người ta phát cho Khẩu trang thì phải cảm ơn chứ ai đời có Cô nói thế này : Cả nhà tôi có  sáu người, người ta phát cho mỗi một cái khẩu trang, nhà tôi đành đóng đinh treo nó lên, ai có việc đi ra ngoài thì mới lấy xuống đeo nó ! Há há thế là tốt lắm rồi Cô ơi. Rồi có một anh, nhà chắc cũng có chút của , anh ấy cầm cái khẩu trang giơ lên cho phóng viên xem rồi nói: Cả nhà được phát có mỗi một cái, biết dùng thế nào? Thôi cất vào tủ làm kỉ niệm, nói rồi anh ấy lấy chìa khóa mở ngăn kéo tủ trân trọng cất cái khẩu trang được phát vào đó rồi khóa lại. Há há anh cứ làm bộ, được phát miễn phí dù một cái cũng đáng quý lắm rồi.

Đây này, bản thân lão từ bữa có dịch cúm đến giờ, lão cấm có mua được cái khẩu trang nào, có thể cái số lão nó nhọ, ai đời đến hiệu thuốc nào hỏi họ cũng bảo hết rồi. Thế là cho đến ngày hôm nay lão vẫn chưa có khẩu trang nào, lão ra đường; Có hôm toàn dân đều đeo khẩu trang, nhõn có lão là No khẩu trang. Khổ thế , vậy nên các ông các bà mỗi hộ được phát cho một cái cũng quý lắm rồi. Há há !

Thứ Tư, 5 tháng 2, 2020

GIÁ ĐỪNG SINH RA CHÚNG NÓ ! Truyện ngắn của : Laoquangthau. 5-2-2020


GIÁ ĐỪNG SINH RA CHÚNG NÓ ! Truyện ngắn của : Laoquangthau. 5-2-2020



   Bà Hòa lết từng bước chân trên đường phố Sài Gòn , mấy hôm nay chân bà đau nhức bà phải cà nhắc từng bước một nên bán được có mấy tấm vé số, như vầy thì bà chỉ đủ mua ổ bánh mì hay gói mì tôm về úp ăn qua ngày. Đã sang chiều mà cái nắng vẫn gay gắt, nóng hầm hập hắt từ vỉa vè lên, từ những bức tường bê tông tỏa ra, từ dưới mặt đường nhựa hắt lên, khiến bà muốn ngạt thở, da mặt căng ra nóng bừng bừng. Bà lết vào mép một tòa nhà lớn, chỗ này có bóng mát lại có cái bậc thềm lát đá mát lạnh nhô ra. Bà Hòa ngồi ghé vào đấy, tay cầm chiếc nón quạt từng cái một. Trước mắt bà là dòng xe máy ngược xuôi như không bao giờ dừng lại, tiếng còi xe máy rồi tiếng còi ô tô nhiều lúc thúc thẳng vào màng nhĩ của bà. Sài Gòn chỉ thấy người là người, mọi thứ như trôi đi vô tình trước mắt bà. Bà thấy mình thật nhỏ bé, cô đơn đến lạnh người trước cái không khí oi bức ngột ngạt này. Duy chỉ có mấy đứa bé tay cắp thúng bánh Bông Lan, quần áo cũ mèm, hay vài người bán vé số như bà là chậm rãi, uể oải đi qua trước mắt bà, thỉnh thoảng buông đôi mắt mệt mỏi, tỏ ra thông cảm với bà. Bà Hòa đầu óc váng vất như u đi rồi bà nhớ đến cái thời xa xưa , cái thời con gái đầy hoa mộng của bà, với người chồng hào hoa phong nhã cùng với mấy đứa con dễ thương, cái thời đó mới là hạnh phúc nhất của đời bà. ...

Mời các bạn xem tiếp trong Youtube của Lão theo đường lik ở dưới !

https://www.youtube.com/watch?v=ISNxrEkTwXI

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2020

HỢP VONG ! Truyện ma của : Lao quangthau. 19-1-2020


HỢP VONG ! Truyện ma của : Lao quangthau. 19-1-2020
Đêm thanh vắng, bầu trời như đặc quánh, không gian im ắng đến khác thường. Gió cũng không vần vũ như mọi khi, trên trời có nhiều đám mây xám xịt bay lừ đừ rất chậm , Hàng rào cây hai bên đường đứng im phăng phắc, dưới bóng đêm chúng trở thành những hình thù kì dị. Căn nhà của Bà Diễm cũng im ắng lạ thường, con chó vàng của nhà bà nằm ngủ mê mệt ở ngoài sân. Cửa ngoài vẫn mở hờ, khoảng sân láng si măng rất rộng trước cửa nhà sạch bong , ánh trăng trắng xóa soi tỏ rõ từng vết nứt trên nền sân. Bà Diễm nằm trong phòng , ( Còn nữa )
Mời các bạn vào nghe triếp trong trang Youtube của lão quangthau. Mong các bạn ủng hộ bằng cách ấn vào ĐĂNG KÝ hoặc chia sẻ cho bạn bè. Nếu các bạn ngại đăng nhập trên trang FB cuat mình thì chỉ cần vào Goongle rồi vào Youtube là xem được .

Mời các bạn kích vào đường lik dưới để nghe tiếp !

https://www.youtube.com/watch?v=GlA0JvhhQQk&t=2s

https://www.youtube.com/watch?v=GlA0JvhhQQk&t=2s

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2020

BÊN NGOÀI CỔNG CHÙA ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 10 -1-2020


BÊN NGOÀI CỔNG CHÙA ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 10 -1-2020


  Ngôi Chùa bé nhỏ cổ kính nằm trầm mặc trong đêm, nhìn nó cô quạnh đìu hiu làm sao, xung quanh Chùa có mươi nóc nhà của những người dân lao động, phía dưới kia là dệ Sông, tiếng gió thổi nhè nhẹ, những tầu lá chuối phát ra những tiếng kêu roàn roạt. Dưới Sông Hồng, mặt nước tĩnh lặng, mầu bàng bạc do ánh trăng non phủ lên nom càng se sắt. Trước cổng Chùa, nơi có con đường cấp phối chạy qua rồi đến bờ đê Sông Hồng như con trăn khổng lồ chạy ngoằn nghèo đến xa tít. Một người phụ nữ, dáng nhỏ nhắn, thanh thoát, đầu chùm chiếc khăn thường dùng để quấn cổ, cô ta đặt chiếc túi xách xuống, ngay sát cửa gỗ của Chùa. Cô cúi xuống đưa tay xoa nhẹ vào trong, rồi với thái độ dứt khoát, cô bỏ chiếc túi ở đó, cô đi như chạy, được một quãng cô ngập ngừng ngoái lại, nhưng rồi cô dứt khoát bước nhanh hơn.

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019

CHUYẾN XE ĐƯỜNG DÀI ! Truyện ma của : Lao quangthau.12-12-2019


CHUYẾN XE ĐƯỜNG DÀI ! Truyện ma của : Lao quangthau.12-12-2019


     Vợ chồng ông bà Tám bắt xe ôm ra bến xe miền Đông , ông bà đã hỏi trước giờ xe chạy , nên ông bà chọn đi chuyến bốn rưỡi chiều để sáng ngày kia khoảng gần tám giờ về tới nhà, kịp làm lễ nhập quan luôn cho thằng con. Hai vợ chồng tất tả vào bến xe , người tài xế xếp hai vợ chồng bà Tám ngồi ngay hai ghế sau lái. Anh tài xế dáng to con, người đen thui nói : Anh chị cứ ngồi trên xe cho tiện, còn hai mươi phút nữa xe mới chạy. Ông chồng nghe anh tài nói vậy thì quay qua cằn nhằn với vợ,  vẫn còn dư thời gian mà bà cứ hối toáng lên… Bà Tám ậm ừ rồi nói : Thì sớm chút còn hơn là trễ lại lỡ chuyến. Nói rồi bà Tám kéo khóa cái túi xách mà bà vừa khoác trên vai, bà thấy chiếc liễn sành vẫn ngay ngắn nằm ở giữa mấy bộ quần áo, bà lầm rầm nói : Sắp được về quê rồi con ạ. Nói rồi bà kéo khóa lại tay ôm gọn chiếc túi trong lòng. Anh tài xế hết leo lên lại leo xuống, người phụ xe cũng  chạy ra chạy vô mời khách, vẻ mặt hai người vừa lo lắng vừa sốt ruột.

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019


GỠ GẠC ! Mục : Người Việt xấu tính. Truyện của : Lao quangthau.5-12-2019




   Chiều nay Lão đang chăm chú câu thì sau lưng có giọng của một người phụ nữ đứng ngay sau lưng Lão nói chuyện điện thoại. Sau đây Lão sẽ tường thuật lại cuộc nói chuyện qua điện thoại đó :

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

TRUYỆN MA ! Của : Lao Quangthau. 30 -11-2019. Phỏng theo lời kể của nhà Sư : Thích giác Hạnh. VONG NHẬP VÀO XÁC CHẾT !


TRUYỆN MA ! Của : Lao Quangthau. 30 -11-2019. Phỏng theo lời kể của nhà Sư : Thích giác Hạnh.

VONG NHẬP VÀO XÁC CHẾT !



   Sư Thầy đang ngồi niệm phật ở tam Bảo thì hai Sư cô hớt hải đi vào, thấy thầy đang ngồi đọc kinh, tay lần tràng hạt. Hai Sư cô đứng vái rồi đợi Sư Thầy dừng tay mới thưa : Dạ thưa Thầy ! Sư Thầy đọc hết câu niệm thì quay qua nhìn hai Sư cô, thầy hỏi : Có chuyện gì có vẻ kinh sợ vậy Sư cô ?  Hai Sư cô cùng nhau nói : Dạ thưa Thầy, có chuyện lạ lắm, chúng con muốn mời Thầy đến nhà tang chủ xem sao ạ ! Có việc gì mà quan trọng vậy ? Sư Thầy vừa dứt lời thì Sư cô lớn tuổi hơn vội nói : Dạ thưa Thầy, có sự lạ lắm. Nhà bà Huê ở Bạc Liêu mình đây, đã chết cả ngày rồi, ấy vậy mà khi chuẩn bị liệm cho bà ấy, thì tự nhiên bà ấy mở mắt trợn trừng, miệng nói không ngớt, giọng the thé, thao thao bất tuyệt nói toàn chuyện ở đâu, rồi nhận mình là người ở Cần Đước - Cà Mau Thầy ạ. Sư Thầy nghe Sư cô nói vậy thì cũng đoán ra phần nào. Thầy vốn hay gặp những trường hợp như vậy. Sư Thầy khoát tay nói : Được rồi Sư cô kêu xe đi rồi chúng ta lại đó xem sao.

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2019

TRUYỆN MA ! Của : Lao Quangthau. 17-11-2019. Phỏng theo lời kể của nhà Sư : Thích giác Hạnh. HEO BÁO OÁN !


TRUYỆN MA ! Của : Lao Quangthau. 17-11-2019. Phỏng theo lời kể của nhà Sư : Thích giác Hạnh.
HEO BÁO OÁN !


   Ông Tám người Cần Đước. Hai vợ chồng làm nghề giết mổ heo. Hai ông bà đi mua heo sữa hoặc mua heo nái về cho nó đẻ, rồi bắt heo con làm thịt, quay lên để bán cho những người đi lễ chùa và bán ngoài chợ. Vào một đêm, bà Tám ngủ không được, thấy trong lòng bồn chồn, chộn rộn khó tả, rồi như có sự thôi thúc trong tâm thức. Bà ngồi dậy xỏ dép, mở cửa đi ra ngoài sân. Lúc này cũng tầm hơn mười một giờ đêm. Trời đứng gió, những đám mây xám bạc bao phủ kín bầu trời , cũng gần qua mùng rồi nên ánh trăng hình lưỡi liềm lúc thì bị những đám mây từ từ nuốt trọn, rồi khi lại từ từ hiện ra, khiến bầu trời lúc tối đen lúc lại tỏ mờ mờ, quang cảnh thật âm u kì dị. Bỗng tiếng trầm đục của con chim cú cất lên từ cây xoài cổ thụ ở cuối vườn làm bà Tám bủn rủn chân tay. Bà rùng mình, tim đập liên hồi. Có lẽ tại cảnh vật đêm muộn quá liêu trai làm bà sợ vậy, chứ bà vẫn có tiếng là người bạo gan.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2019

NGÔI NHÀ SỐ 34 . Truyện ma . Của : Lao Quangthau 29-10-2019


NGÔI NHÀ SỐ 34 . Truyện ma .  Của : Lao Quangthau 29-10-2019
Phần 1


   Hạo vừa được nhận vào làm hợp đồng ở bưu cục của thành phố. Người ta xếp cho cậu chân đưa thư. Hạo sinh ra và lớn lên ở thành phố sương mù này, nên công việc này có lẽ phù hợp với cậu, dù sao cũng không vất vả, lại được vi vu khắp phố xá. Ngày đầu tiên việc cũng không nhiều ; Mươi cái thư thường và thư bảo đảm, với mấy bịch hàng chuyển phát nhanh. Hạo được bưu cục phát cho chiếc xe Honda 50, đằng sau lắp hai thùng bằng vải bạt để chứa đồ. Hôm đầu bỡ ngỡ, chưa quen sắp xếp tuyến đường. Hạo nhắm mắt rút bừa một bì thư có địa chỉ tại đường Yersin, Hạo quyết định sẽ đưa nó đầu tiên. Từ bưu cục Thành Phố, cậu đi qua vòng xoay rồi xuôi xuống đường Trần Quốc Toản sau đó rẽ vào đường Yersin. Đường này ít nhà, mặt trước, bên kia đường là những thảm cỏ rồi đến Hồ ( Hồ Xuân Hương ). Đã chín giờ sáng mà mặt Hồ khói sương vẫn còn bảng lảng chưa tan hết, nơi mép Hồ có vài người đang chạy tập thể dục, Hạo đưa mắt để ý tìm số nhà, đến số 34 cậu dừng lại dựng chân chống xe, lấy bì thư cầm vào. Trước mắt cậu là chiếc cửa gỗ hai cánh mầu xanh lá cây đã cũ, một bên cánh cửa được khoét một cái ô tròn có thể nhìn vào trong hoặc đưa vật nhỏ qua được . Hai bên cửa là cột xây bằng gạch, vữa đã tróc từng mảng. Liền nó là hai bên hàng rào cây rậm rì cao hơn đầu người, chúng đã lâu không được cắt tỉa. Ngay sát cửa, bên tay phải có một cây Xoài cổ thụ, tán lá bao chùm một phần vỉa hè, và chùm vào trong sân ngôi nhà. Sát bức tường, sát gốc cây Xoài là gốc cây hoa TiGôn, gốc to xù xì, chúng phủ lên nóc cổng và lan ra hai bên bờ rào, những chùm hoa mầu tím nhạt, xen lẫn túm hoa mầu đỏ rực, chúng như những trái tim nhỏ, mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, chúng rung rinh như mừng vui, như đón chào ai đó, dù vậy Hạo vẫn có cảm giác rất lạ; Nó rờn rợn, lành lạnh. Không gian xung quanh lại âm u, ảm đạm, làm Hạo chợt nổi da gà, trong lòng thấy có điều gì đó rất khỏ tả.

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

THƯƠNG NHỚ CON ĐÒ XƯA ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau . 18-10-2019


THƯƠNG NHỚ CON ĐÒ XƯA ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau . 18-10-2019
Phần 1.


    Ngọn đèn dầu leo lắt, nó nằm chơ vơ ở giữa mặt bàn, khay chén bị phủ một lớp bụi mờ, chiếc ấm tích to cũng nằm trơ nơi mép bàn. gió từ dưới sông thổi lên , phát ra tiếng rào rào rất nhẹ trên nóc nhà, gió làm mái tóc của Huy có lúc tốc ngược lên. Căn nhà gỗ tạp, lợp mái lá , cửa sổ mở toang, Huy ngồi trên bậu cửa, mắt đăm đăm nhìn xuống bến sông, ngọn lửa trong chiếc đèn dầu cứ nghiêng ngả, phập phù như chực tắt, ánh sáng của nó chấp chới tróng căn phòng, rồi  hắt cả lên người Huy khiến khung cảnh càng thêm mộng mị. Huy vẫn ngồi bất động như vậy. Gà cũng đã gáy sang canh. Thủy  nằm trong giường , cô vật vã hết lật bên này lại vật sang bên kia. Cảm giác trống lạnh, tưng tức, lẫn tủi thân làm cô không tài nào ngủ được, cứ vào những đêm trăng , cái cô quạnh lạnh lẽo lại ùa về. Huy chồng cô cứ ngồi như thế, chẳng nói chẳng rằng. Bà Hậu mẹ chồng Thủy nằm ở trái nhà chốc lại thở dài thườn thượt, nhiều lúc bà buông những câu chẳng đâu vào đâu đại loại : Biết thế này thì ngày xưa… Mới đầu Thủy không để ý đến những câu bà buông ra tưởng như vô hại đó, nhưng đến khi Thủy biết nguồn cơn thì những câu đó lại như những mũi dao nhọn đâm vào tim cô. Vậy mà cũng đã hơn mười năm rồi, Thủy phải chịu đựng sự ghẻ lạnh của chồng, chịu đựng những đêm trăng cô quạnh và người mẹ chồng càng ngày càng lạnh nhạt với cô. Huy vẫn ngồi bất động, đôi mắt vô cảm nhìn thẳng xuống dưới mé Sông, cậu vẫn hy vọng bất chợt sẽ xuất hiện một bóng dáng thân thương tấp thuyền vào bến cũ, rồi người ấy sẽ tất tả đi lên, với vẻ mặt tươi rói, và cậu sẽ đứng dậy lao xuống mé sông, ôm chầm lấy cô ấy. Cái mong ước đó kéo dài cũng đã trên mười năm rồi, và nó không hề nguôi đi. Huy nhớ lại cái ngày ấy :

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

XẢ NGẢI ! Truyện tâm linh của : Lao Quangthau. 7-10-2019


XẢ NGẢI ! Truyện tâm linh của : Lao Quangthau. 7-10-2019
Phần 1



  Công việc đã đến lúc vào tiến độ nên phải tiến hành liên tục. Đúng lúc này  thì Thành thấy trong người có triệu chứng rất khó chịu, Nó râm ran trong ổ bụng, có lúc xuống đến bàng quang . Thành  có tiền sử bị sỏi thận nên  cho cái  cảm giác khó chịu này cũng bình thường, rồi sẽ hết thôi. Thường thì  ít ngày sau, khi viên sỏi nhỏ ra được ngoài là cơ thể của Thành nó sẽ trở lại bình thường. Lần này thì khác, khi vào trong rừng, hoạt động với cường độ mạnh thì Thành thường xuyên  bị ra máu tươi sau mỗi lần đi tiểu. Kệ, trong bụng cậu nghĩ, để công việc xong xuôi rồi tính sau. Cứ thế ; Cảm giác nhức nhối , đau âm ỉ đeo bám cậu, nhất là  mỗi lần đi tiểu máu tươi lại theo ra. Cậu em đi cùng  kể : Em có mấy viên sỏi muốn cho nó ra quá mà nó không chịu ra, uống thuốc kiểu gì cũng không ra, nó cứ lơ lửng ở đoạn dưới.Thỉnh thoảng lại thấy tưng tức. Thành nói với Long ; Vậy cậu giống anh rồi, anh cũng đang bị đau đây, thỉnh thoảng đi tiểu nó vẫn ra những viên bé. Long nghe Thành nói vậy thì cậu nói : Anh sướng đấy, của em nó không ra mới khó chịu. Chuyện Thành đi tiểu ra máu cũng không nói với ai. Cậu âm thầm chịu đựng.

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

TRUYỆN MA ! Của : Lao quangthau. 27-9-2019


TRUYỆN MA ! Của : Lao quangthau. 28-9-2019


Hôm nay bác dâu của Hùng mất. Cả nhà qua thăm hỏi . Ngồi ở bàn uống nước sát bên có cháu gái con của ông anh họ, gọi bác gái là bà Nội. Nó mới kể: Chiều hôm qua nó vào bệnh viện thăm bà, khi đến gần giường thì người nó nặng trĩu , rồi nó thấy tự nhiên bà nó từ từ ngồi dậy. Nó lắc đầu rồi nhìn kĩ lại thì  bà nó vẫn đang nằm bất động trên giường. Nó linh cảm Bà nó chắc cũng chuẩn bị đi rồi . Hùng nghe vậy cũng nổi gai ốc. Ông anh họ lo việc chăm sóc bố mẹ già thì kể lại : Lúc tôi tắm cho bác giai, lúc đó bác gái đang nằm trong bệnh viện. Bác giai nói : Lúc mẹ mày bị ngã tao nhìn thấy có hai người . Tôi mới hỏi sao lại có hai người ? Bác bảo tao nhìn thấy mà. Lúc đó tôi rùng mình nổi hết da gà. Nghe vậy mọi người xung quanh đều nói : Chắc lúc đó có ai về đón bà đi đấy. 

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019

TRẢ NỢ ĐỜI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 22-9-2019


TRẢ NỢ ĐỜI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 22-9-2019



  Nắng rát, nắng chói chang, cái nắng đầu Hạ sao oi ả đến thế. Vóc dáng người đàn bà đã vào tầm trung niên đang cặm cụi nhổ mấy lọn cỏ dại nơi vườn hoa ngoài cổng chùa Ba Vàng. Tiếng gọi cất lên : Bà Hiền ơi, nghỉ thôi, trưa lắm rồi, bà định làm lấy chết hả ? Người đàn bà nghe tiếng gọi tên mình liền ngẩng lên cười buồn rồi nói : Ôi chết được thì đã sướng. Bà nói xong , trong lòng lại cuộn lên nỗi đau, quái lạ, mình lên núp bóng nhà phật cũng đã mấy năm rồi, mà sao lòng lúc nào cũng cứ nhói đau. Chẳng lẽ mình mang nghiệp mãi sao. Bà Hiền vừa nghĩ , vừa bước ra khỏi mấy luống hoa, rồi nhập vào nhóm người cùng làm công quả đi vào trong chùa, Bà lúc nãy gọi bà Hiền nói : Mấy hôm nay nắng nóng quá, thế này thì ốm hết thôi. Bà Hiền nghe nói vậy thì trong lòng lại nghĩ ; Chẳng biết con bé cháu mình nó có chịu được cái nóng này không, khổ , lấy được thằng chồng nghèo lại ham cờ bạc nên mấy năm rồi mà chẳng có đồng bạc nào, chúng lại phải trở về ngôi nhà cũ kĩ của vợ chồng bà ở. Có lẽ mai mình phải về xem sao, thấy nóng ruột quá.

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2019

CHUYỆN NHẶT DỌC ĐƯỜNG. Mục Người Việt xấu tính của Lao quangthau. 4-8-2019

CHUYỆN NHẶT DỌC ĐƯỜNG. Mục Người Việt xấu tính của Lao quangthau. 4-8-2019

Ảnh minh họa lấy từ trên mạng.

  Hôm vừa rồi Lão có việc đi xe ô tô từ Gia Lai về Daklak . Trên đoạn đường đó lão gặp ba chặng kiểm dịch, đều phải đỗ xe lại để người nhà nước phun thuốc tiệt trùng vào xe mới được đi tiếp. Nhưng có điều rất lạ là ; Họ chỉ phun phẹt phẹt một hai cái cho lấy lệ, ở mé xe phía sát đường cái rồi thôi. Đáng lẽ ra họ phải phun quanh xe ô tô và vào cả gầm xe mới đúng quy trình tiệt trùng. Lão rất ngạc nhiên khi họ làm lấy lệ như vậy, ngay cả mùi thuốc khử trùng còn không ngửi thấy. Với cung cách làm việc cẩu thả như vậy, hỏi sao mà dịch nó lan nhanh như thế ! Khắp cả nước chỗ nào cũng dính dịch. Hôm lão đọc được một bài báo có nơi cho kiểm dịch mấy trăm ngàn là số lợn bệnh đi qua vô tư.

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

CHẾT CƯỜI ! ( Con nhà có giáo dục cẩn thận ! ) Truyện cực ngắn của : Lao quangtthau . 10-7-2019

CHẾT CƯỜI  !  ( Con nhà có giáo dục cẩn thận ! ) Truyện cực ngắn của : Lao quangtthau . 10-7-2019


  Chiều nay, cũng như bao chiều, lão tạt qua nhà cô em gái của lão. Bên đối diện chếch một số nhà, là gia đình có mấy người con làm công an hình sự. Chiều nào thằng cu ở trong nhà đó ( nó khoảng sáu bẩy tuổi,  con của một chiến sĩ công an). Cũng lôi xe đạp  Mi ni của nó ra đi quanh dẫy nhà, nó thường có một hai đứa trạc tuổi nó cùng đi với nhau. Lão đang đứng  ở đấy thì hai thằng cu đạp xe về đỗ ở trước cửa nhà nó. Bà nó cũng đang đứng ở cửa liền nhìn thằng bạn của thằng cháu, nó đang đứng trước mặt bà . Bà nó mới hỏi rất thân tình : Nhà cháu ở đâu, có ở gần đây không ? Thằng bé thay đổi sắc mặt ngay, mặt nó lạnh te không tươi cười nữa . Nó trả lời bà của bạn nó với giọng trống không : Không nói !. Bà  của bạn nó buồn cười quá mới nói tiếp : Thôi chết , cháu đến nhà bà chơi, cháu biết nhà bà và biết cả bà của bạn, bà hỏi nhà cháu mà cháu lại bảo không biết. Thằng bé càng làm mặt lạnh, nó nói : Không nói.

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2019

CHẾT CƯỜI ! Truyện của: Lao quangthau Mục: Người Việt Xấu tính.

CHẾT CƯỜI ! Truyện của:  Lao quangthau
Mục: Người Việt Xấu tính.




    Chiếc xe Hải Âu – Hải Phòng – Hà Nội vừa chạy qua Barie của bến xe Gia Lân thì đỗ lại để cho khách xuống. Mọi người lục tục xuống, đám xe ôm ở dưới nhao nhao, áo trắng của tao, em áo xanh của tao… Đến lượt Lão xuống thì chẳng ai nhận lão là của ai, có thể do lão xấu quá, hay nhìn lão ra kẻ không có tiền chăng? Cấm có ai nhận lão cho riêng họ. Sau lão là vợ lão, họ lại nhao nhao; Áo khoác đỏ là của tao. Áo trắng là của tao, sau vợ lão là con trai lão mặc áo phông trắng. Nghĩ mà tủi thân, sao không ai súy lão nhỉ !. Hai bao tải và một va li được dỡ xuống khỏi cốp xe. Chẳng là vợ chồng con cái lão về Hải Phòng ăn giỗ bố vợ của lão. Khi về được ông chú bà gì cho lưng bao cám và lưng bao gạo, cũng nặng phết. Có đến chục  tay xe ôm vây quanh bọn lão. Có một cậu mặc bộ quần áo ;  “Nghiệp đoàn xe ôm bến xe Gia Lâm”. Cậu ấy lên tiếng : Anh chị về đâu em chở cho. Lão thì có một xe máy gửi ở bến rồi. Định gọi xe Taxi cho mẹ con nó cùng hai bao gạo về. Thì cậu ấy bảo : Đi xe ôm tiện hơn anh ạ. Ừ thì đi xe ôm, thế bao nhiều: Dạ về Bắc Cầu em lấy sáu chục.

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019

MA TÓC ! Truyện ma của : Lao Quangthau 26-6-2019

MA TÓC ! Truyện ma của : Lao Quangthau 26-6-2019


   Trả tóc cho tao !.. Con kia trả tóc cho tao !  Hương bị một đứa con gái , một nửa mặt bị biến dạng, người nó be bét máu. Cứ túm tóc Hương mà giật, mà gào lên đòi giả tóc, con mắt còn lại ánh lên những tia giận dữ. Hương cố gỡ tay nó ra, miệng kêu ầm lên : Ơ cái con này, tóc nào của mày ?

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2019

PHẬT Ở TRÊN CAO ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 19-6-2019

PHẬT Ở TRÊN CAO ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. Cảm tác theo chuyện Độ ta sao không độ nàng. 19-6-2019  


Phần 1.

    Trời mùa Thu, con đường liên tỉnh nhìn càng heo hút, thi thoảng mới có vó ngựa chạy nhoáng qua, cầy lên chút bụi mù. Lác đác có một vài người ăn mặc rách rưới, lê lết đi bên mép đường, mắt họ đảo quanh như muốn moi móc thứ gì đó. gió heo may chạy là là mặt đất, chúng  tung những đám bụi mầu xám bạc lên cao. Người đàn bà nhìn dáng khắc khổ thiểu não, chiếc áo vạt chéo mầu nâu đã cũ , mấy miếng vá hơi khác mầu to như bàn tay, bên vai là chiếc tay nải vải mầu nâu xẹp lép. Chiếc quần cũng đã sứt mấy miếng gấu, dưới chân là đôi dép được tết bằng cỏ đã bong tróc gần hết đế. Người đàn bà mệt lả, nhưng cố nắm chặt tay thằng con trai, trên người nó là bộ cánh mầu đen cũng đã bạc thếch, đôi giầy cỏ nhỏ bé cũng đã thòi hết các ngón chân ra ngoài.

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2019

MA BÚP BÊ ! ( Kumanthong ) Truyện Ma của : Lao quangthau.12-5-2019

MA BÚP BÊ !  ( Kumanthong ) Truyện Ma của : Lao quangthau.12-5-2019



Phần 1.

   Mẹ ơi ! Mẹ ơi ! Con bé đỏ hỏn, bé xíu, bụng vẫn còn lòng thòng dây rốn, nó đang đứng ngay cuối chân giường , nó giơ hai tay về Phía Lanh mà gọi, nó khóc nức nở, miệng không ngớt kêu, rồi nó lại nói : Mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con mẹ ơi !. Lanh thấy xót xa quá, nước mắt chảy dài xuống hai bên khóe mắt, ướt cả gối, cô cũng nức nở, giơ hai tay ra miệng nói : Con ơi, con ơi lại đây với mẹ ! Nhoáng một cái con bé biến đâu mất. Trước mắt cô chỉ còn là khoảng không tối om. Lanh ngơ ngác, giật mình ngồi bật dậy, cô nhìn ra xung quanh rồi nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường, bây giờ mới có ba giờ sáng.

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2019

ĐÁM THỊ DÂN THÌ BIẾT GÌ ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau . 13-6-2019

ĐÁM THỊ DÂN THÌ BIẾT GÌ ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau . 13-6-2019



  Ở cái xóm này, người dân mặc định Thân là một thành viên của cư dân xóm. Tại sao người ta lại mặc định điều đó mà không quả quyết Hắn là người ở đây từ lâu đời như những cư dân khác !, nói dài dòng khó hiểu nhỉ ! Nhưng quả thực là vậy, cái lều mặt tiền được gần chục mét vuông là của Hắn.

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019

TRUYỆN NHẶT Ở QUÁN ! Mục người Việt xấu tính của : Lao Quangthau . 5-6-2019

TRUYỆN NHẶT Ở QUÁN ! Mục người Việt xấu tính của : Lao Quangthau . 5-6-2019



    Chiều hôm qua, trời nắng rát, oi ả, Cháu lão qua nhà lão có việc, trời nắng quá, nên lão bảo cháu : Đợi đỡ nắng hãy về, bác cũng sang phố luôn. Đến hơn năm giờ, hai bác cháu mới đi.  Thằng cháu nổi hứng nói : Bắc cháu mình làm vài cốc bia đã , ra chỗ này hay lắm bác ạ, rồi nó có vẻ háo hức lắm. Nó nói quán này bia có năm nghìn một cốc, món ăn mỗi thứ chỉ chục hơn chục nghìn thôi, lần trước mấy thằng cháu uống mà chưa hết trăm nghìn, đứa nào cũng ngạc nhiên. Ok thế thì vào uống. Quán bia ngay sát mép đê, ngẳng đầu sang bên kia là tòa tháp đôi đầu cầu Long Biên. Ngôi nhà cấp bốn đã thắp hơn mặt đường do nhiều lần đường được làm và nâng lên. Ngay đầu hồi là một cây si già, râu ria lòa xòa buông xuống gần sát mặt đất. Trong khoảng sân rộng là mấy ngôi nhà hoang phế , nhìn rất ám ảnh, tuy là ban ngày nhưng cảm giác có phần liêu trai khiến ai nhìn nó cũng lạnh sống lưng ,sởn gai ốc mà tưởng tượng ra một câu chuyện gì đó.

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2019

HÀNG NƯỚC PHIẾM CHUYỆN ! Lao Quangthau. 1-6-2010

HÀNG NƯỚC PHIẾM CHUYỆN ! Lao Quangthau. 1-6-2010



   Ngồi ở hàng nước quen, đối diện là một người đàn ông trạc ngoài bốn mươi tuổi, cậu ta đang thao thao bất tuyệt với một bà chị, có vẻ cũng là tay anh chị miệt vườn lắm. Cậu ta nói đến một cô gái; Nó bị con H nó lợi dụng để gỡ gạc thôi, ngu thì chết , cậu ta kể tiếp, nó lơ ngơ như vậy mà số may lắm chị, lớ ngớ thế nào mà nó đẻ được một thằng con trai cho cậu bác sĩ khoa xương ở bện viện X . Cậu ta đẹp giai lại rất nhiều tiền. Con đó nó đẻ xong cậu ta lấy con luôn, rồi cậu ta làm quyển sổ tiết kiệm năm trăm triệu cho con ấy, nhưng chỉ cho rút tiền lãi để tiêu thôi, chứ không được cầm sổ. Cậu ta cũng rất tử tế thỉnh thoảng vẫn gửi  thêm nó mấy triệu để tiêu.

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

…TỘI BÀ NGOẠI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau 29-4-2019

…TỘI BÀ NGOẠI ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau 29-4-2019

 Chiều muộn, bóng tối đổ sập xuống rất nhanh, phố xá đã lên đèn. Hắn đỗ xe ở quán thịt lợn kiêm giò chả, là quán quen, chỗ này chỉ bán thịt lợn được các hộ dân nuôi trong cái làng này, thịt lúc nào cũng thơm ngon, không hề có tăng trọng. Cô con dâu chị chủ quán ngồi ngay sau quầy giò chả.  Cô chủ quán thì đang  đứng nói chuyện với một người đàn bà ; Nhìn chị ta trắng trẻo nhỏ bé, trạc xấp xỉ năm mươi tuổi , khuôn mặt phảng phất nỗi buồn . Chị ta ngồi trên chiếc xe đạp đã cũ, kiểu dáng Mini Nhật. Chị chủ quán quay qua trêu thằng bé quãng độ ba đến bốn tuổi: Mày về ở với bà đi, lúc nào cũng được ăn ngon, thích gì được nấy, chị ta vừa cười, vừa nói với thằng bé như vậy. Hai tay nó bíu chặt lưng bà Ngoại nó . Nó trả lời dứt khoát: Không . Chị chủ quán nói : A thằng này ghê nhỉ, mày ở với bà ngoại làm sao sướng bằng nhà bà được. Thằng bé lại vênh mặt lên nói :  Không.

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2019

NHÓI LÒNG ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 27-4-2019

NHÓI LÒNG ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 27-4-2019


  Buổi trưa, trời nóng hầm hập hắn táp vào hàng nước quen, nhân thể nhắn tin trả lời thằng bạn. Ông chủ quán đang nằm trên chiếc giường bạt đã cũ mèm bởi mầu thời gian, nó ủ ê nhầu nhĩ như bộ quần áo lót bộ đội cũ rich, bạc mầu trên người ông. Thấy có khách vào, ông uể oải ngôì dậy, trong quán có một thanh niên đang ngồi bên chén trà đá, ông chủ quán rót chén trà nóng đưa cho hắn. Hắn tranh thủ nhắn tin trả lời bạn xong, làm tợp trà nóng, thực ra; Hắn vừa ngồi với một anh bạn, đi hết hai lần rót trà vào ấm ở một quán bên phố. Hắn tạt vào quán trà này cốt chỉ để trả lời mấy tin nhắn, vì lúc nẫy đi đường hắn không tiện trả lời. Ông chủ quán , nét mặt buồn rười rượi, hắn mới hỏi : Dạo này em không thấy bác gái ra bán hàng với bác ? Ông chủ quán trả lời như không trả lời, âm thanh loáng thoáng phải cố mới nghe rõ : Ôi giời, nó đi rồi, bây giờ nó có quay về cũng đuổi cổ nó đi. Quân mất dậy, cưu mang mấy chục năm rút cục mình trắng tay với nó.

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2019

NÀNG CÓ THÀNH CA SĨ ! Tryện ngắn của: Lao Quangthau 17-4-2019

NÀNG CÓ THÀNH CA SĨ ! Tryện ngắn của:  Lao Quangthau 17-4-2019



    Dũng thỉnh thoảng vẫn nhớ đến Nàng. Cũng đã qua nhiều năm rồi, Dũng vẫn thắc mắc ; Mộng ca sĩ của Nàng có thành hiện thực không ?. Hôm nay cũng vậy, đã cuối đông rồi, sau những ngày oi ả khó chịu, trời chuyển dần sang u ám rồi mưa bắt đầu lất phất bay. Những cơn gió lạnh cuối mùa thoang thoảng qua, chúng len lỏi vào trong nhà, làm Dũng có cảm giác gai lạnh, và rồi Chàng chợt nhớ Nàng đến quay quắt. Không biết nàng ấy có hoàn thành được ước nguyện không?. Hay đã thành vợ của ai đó, cùng với một đám con nheo nhóc? Rồi Dũng thoáng chạnh lòng khi hình dung ra Nàng đang lấn bấn với mấy đứa con ăn mặc lôi thôi, mũi dãi giây đầy ra quần áo, còn chồng của Nàng đang ngất ngư với chén rượu , đang ngâm nga một tứ thơ vừa chợt hiện ra trong đầu. Tóc chàng ta rối bù như tổ quạ, hàm râu con kiến đen dầy dính cả nước miếng do chàng ta bất chợt ngâm lên lúc cao hứng. Còn Nàng đang ngồi nhặt nắm rau vừa hái ở ngoài vườn về. Chiếc áo cánh cũ rộng , bên trong cặp vú đã chảy xuống, đung đưa trong chiếc áo cánh mầu xanh của mình.Nàng ngước nhìn chồng rồi lẩm bẩm : Thơ với thẩn, mài ra mà ăn à. Rồi nàng rơm rớm nước mắt tiếc nuối thanh xuân của mình. Dũng mường tượng đến đây thì thấy mình sao quá ác, sao nghĩ Nàng ấy ra nông nỗi đó được. Chàng cảm thấy mình thật có lỗi.

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2019

CHẠM LONG MẠCH ! Truyện ngắn của : Lao Quiangthau 13-4-2019

CHẠM LONG MẠCH ! Truyện ngắn của : Lao Quiangthau 13-4-2019


  Ông Thiện đang thao thao bất tuyệt về chuyện ông có duyên bán hàng. Phải đến sáu đến bẩy ông cùng trang lứa đang ngồi hàng nước , người cười khẩy, người trêu chọc ông, vì biết ông nói phét thành thần. Ông Kiên chủ quán cũng trạc tuổi như mấy ông khách, mọi người cũng ngoài sáu mươi, về hưu cả rồi, nên cứ sáng ra là tụ tập ở quán nước này chém gió cho qua đi những ngày tháng dông dài vô dụng

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

CỬA SỔ NHÀ ĐÓ CÓ MA ! Truyện ma của : Lao quangthau 2-4-2019

CỬA SỔ NHÀ ĐÓ CÓ MA ! Truyện ma của :  Lao quangthau 2-4-2019



Phần1.

 Sáng ngày hai tám tết, Hai vợ chồng cậu hàng xóm, thuê nhà ở đối diện với gia đình Hùng lạch cạch khóa cửa, đúng lúc Hùng dắt xe máy ra ngoài đi có việc. Hai vợ chồng Vương nhìn thấy Hùng vội nói : May quá, bọn em định gọi anh, bọn em về quê ăn tết, anh có gì để ý nhà hộ em một cái nhé !. Hùng gật đầu cười rồi nói : Cứ yên tâm, mà mùng mấy hai vợ chồng lên đấy ? Dạ, khoảng mùng hai tết anh ạ. Nói rồi hai vợ chồng lên xe Ô Tô của người bạn đến đón. Hùng nhìn vào trong nhà thấy một đống xe máy để ở trong. Thoáng chút ái ngại, trong đầu nghĩ; Bọn trộm đêm hôm mà phá khóa thì cũng được một mớ.

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019

CHUYỆN TRỜI TÂY ! ( Đông Âu ) Truyện ngắn của : Lao Quangthau.23-2-2019


   CHUYỆN TRỜI TÂY !  ( Đông Âu ) Truyện ngắn của : Lao Quangthau.23-2-2019



Phần 1.

  Một thời ; Sáng dậy, quáng quàng vào nhà máy, chiều tan làm ra thẳng quán làm mấy vại bia hơi đã qua. Cách Mạng Nhung đã làm thay đổi tất cả, công việc, môi trường sống và rồi những  sự săn đuổi của cảnh sát Tiệp cùng đám thanh niên Tiệp đầu trọc mới nổi. Người Việt đang trở thành món mồi ngon của  những đám người đó.  Huân quê Hà Nam, người tầm thước, nước da mai mái, ăn mặc cũng tuyềnh toàng, đơn giản, là người căn cơ chứ không rượu chè như đám bạn cùng đoàn. Ở Việt Nam đã có vợ và một đứa con gái. Cậu sang Tiệp cuối những năm tám mươi, công việc trong nhà máy sản xuất phụ tùng Ô Tô, trừ khoản đóng góp ( Bắt buộc hàng tháng ) xây dựng quê hương, tiền nhà, tiền điện, lương cũng tương đối ổn, sang được hơn một năm thì Huân cưa được Bản , cũng là người đồng hương, ở quê nhà đã có chồng và hai đứa con gái. Bản vừa chia tay người yêu vì cậu ấy phải về nước, nhân cơ hội đó Huân đã kết đôi với Bản, hai người về sống chung với nhau. Ngoài giờ làm trên nhà máy, hai người lo cơm nước rồi đi ngủ sớm, chẳng có việc gì làm , nơi hai người ở chỉ là một thị trấn nhỏ cách xa Praha đến gần ba trăm ki lô mét, xung quanh là đồi núi với rừng. Mới cặp đôi với nhau nên chuyện giường chiếu cũng rất mặn mà, Bản cứ để cho Huân phóng vô tư nhưng cô không hề có chửa. Cả hai mặc định chuyện có thêm con là không thể.

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019

NGƯỜI CŨ, PHỐ CŨ ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau/ 11-2-2019 ( Mùng 7 tết )

NGƯỜI CŨ, PHỐ CŨ ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau/ 11-2-2019 ( Mùng 7 tết )


    Sáng mùng một tết. Trên con phố cổ, nhà nhà đều đóng cửa. các khách sạn nhà hàng im ắng đến lạ. Bà Nhuận loay hoay ngồi lên chỗ thềm si măng, nơi ngày xưa ông Nhuận xây quanh gốc cây hoa giấy già , cũng là nơi ông ấy để cốc chén cho tiện. Cái ngõ hẹp, bên trong chỉ có bốn hộ gia đình, trong đó căn buồng của gia đình bà ở cuối cùng trong ngõ. Cả ngôi nhà này được xây theo kiểu Pháp cổ, có từ đầu thế kỉ hai mươi. Bà Nhuận ngồi trên bậc si măng đó, mắt thẫn thờ vô cảm , bà đã xấp xỉ chín mươi tuổi, giờ lúc nhớ lúc quên. Có lẽ cũng vì bà trở nên vô cảm vô dụng mà lũ con cháu chúng nó ít qua lại với bà. May mà trước tết có thằng con bên Cộng Hòa Séc về, nên có người để mắt đến bà. Mùng một tết có nắng. Ánh nắng yếu ớt xiên qua đám mây mầu xám bạc, chúng xiên qua lùm cây hoa giấy đã bị cắt  hết các cành, những đốm nắng nhẩy nhót trước mặt bà , tiếc là bà Nhuận không nhìn thấy rõ được, trước mắt bà chỉ là những vệt loang loáng khó định hình. Bà Nhuận ngồi đấy, nước da trắng bệch, trên đầu chít khăn mỏ quạ, trên người mặc chiếc áo bông kiểu cổ, vải bên ngoài còn đen bóng. Chiếc quần xa tanh  vẫn mới, thỉnh thoảng ống quần lại kêu phần phật bởi gió thổi từ trong sân, thốc ra ngoài phố.

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

BÓNG MA NƠI TRIỀN SÔNG ! TRUYỆN MA CỦA : Lao quangthau 26-12-2018

BÓNG MA NƠI TRIỀN SÔNG ! TRUYỆN MA CỦA : Lao quangthau 26-12-2018


Phần 1.

    Vệ đang nằm trên chiếc chõng tre, trên người mặc mỗi chiếc quần đùi mầu ghi đã ngả mầu. Thỉnh thoảng  cậu quơ tay đập kêu đến đét một cái, y như rằng có một con muỗi chết nát dính vào cơ thể của cậu. Trời cuối hè, thi thoảng đã có cơn gió heo may thoáng qua, chúng lướt trên những đám hoa dại ngoài dìa sông, rồi lùa qua cánh cửa thấp của căn lều có mẹ con Vệ đang ở, khiến Vệ nổi gai ốc, cảm thấy rõ cái se lạnh, hanh hao vừa lướt qua . Trời đã chạng vạng Vệ lười nhác không muốn dậy, xế với cái chõng của Vệ là chiếc giường một được làm bằng gỗ tạp, kê sát bức vách trình tường, mẹ cậu đang nằm trên đó. Mắt của bà đã mờ, chỉ còn nhìn được bóng hình loang loáng trước mặt, chứ không rõ ràng . Bà đã khóc rất nhiều khi bố của Vệ bị lật thuyền chết trên Sông. Năm đó, một cơn giông rất mạnh đã vô tình hất tung ông cùng chiếc thuyền nan lật úp xuống dòng Sông đang chảy xiết, không hiểu lẽ gì mà một người có cơ thể rắn chắc như ông, khỏe như con trâu mộng lại bơi giỏi như rái cá vậy mà ra đi lãng nhách như thế. Phải mất  mấy ngày, người ta mới tìm thấy ông bị kẹt trong hốc dưới chân cầu, khi cái xác đã bắt đầu trương lên . Bà Huệ khóc như lên cơn dại, làm đám bạn chài của ông cũng phải rớm nước mắt, họ cám cảnh cho mẹ con bà. Thời đó bà đẹp lắm, bà là người mạn ngược, trong một lần lỡ bước hải hồ mà ông bà gặp nhau, rồi cảm về tướng mạo khỏe mạnh như lực điền, cảm về cái nết hiền lành của ông, mà bà theo ông đi về xuôi, về nơi triền sông này. Thời đó ông bà hạnh phúc lắm, cứ có dịp là lại quấn lấy nhau, quần nhau cho đến khi cơ thể bải hoải , cả hai nằm vật ra thở dốc mới chịu thôi.

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018

MA TRONG KHÁCH SẠN ! Tryện ma của : lao Quangtthau. 22-12-2018

MA TRONG KHÁCH SẠN ! Tryện ma của : lao Quangtthau. 22-12-2018



    Vợ chồng Tân, Phượng nhận được điện thoại của bạn gọi ra từ Vũng Tầu . Anh bạn nói : Đã tìm được đất rồi, vào xem để đặt cọc ngay. Hai vợ chồng nghe bạn thông báo như vậy cả mừng vội sắp xếp công việc  rồi đặt vé bay vào ngay. Tân gọi điiện thoại báo cho bạn biết ; Sáng mai sẽ có mặt ở Vũng Tầu và nhờ anh bạn đặt hộ phòng, một chiếc xe tự lái để tiện bề đi lại. Sáu giờ sáng , hai vợ chồng đã xuống  sân bay , liền gọi taxi về khách sạn mà anh bạn đã đặt hộ từ trước . Hai vợ chồng  lại bàn lễ tân nhận phòng. Họ vào thang máy lên tầng chín. Tìm đến phòng  chín lẻ tư thì đưa khóa từ vào , cánh cửa tự động mở ra. Căn phòng sạch sẽ , thơm tho,  phía trước toàn bộ được lắp kính, Phượng đi lạ bên cửa sổ đưa tay rút dây cho rèm mở ra,  ánh sáng lập tức ùa vào,  ngoài khung kính, phía dưới là con đường trải nhựa, xa nữa là  doi cát, chạy dài xuống biển, Phượng cất tiếng mừng rỡ : Ồ Wiêu đẹp quá ông xã ạ, Tân nghe vợ thốt lên vui sướng thì cũng vội bỏ hành lí, tiến lại đứng sau lưng vợ, cùng nhìn ra ngoài, cậu nói : Công nhận ông bạn đặt cho phòng đẹp thật. Tân nhìn đồng hồ rồi nói : Thôi nào bà xã, bọn mình đi tắm rồi còn đi , mình hẹn họ chín giờ sáng đó, nhanh lên kẻo muộn. Phượng rút dây cho rèm đóng lại, trong phòng chỉ còn ánh sáng mờ, đủ cho hai vợ chồng lấy đồ vào phòng tắm.

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

EM Ở NƠI NÀO ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau.27-11-2018.

 EM Ở NƠI NÀO ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau.27-11-2018.

 Lời ngỏ :

 Các bạn thân mến ! Lão viết câu truyện có thật này với một mong mỏi ; Nếu ai biết được thông tin gì về cậu con trai sinh năm 1980 , có bố mẹ nuôi là người Hà Nội. Hai ông bà bây giờ chắc tầm trên dưới bẩy mươi tuổi, họ đã về Huyện Tiên Lữ - Hưng Yên xin bé trai lúc đó được 12 ngày tuổi. Ông bà mang bé trai về Hà Nội nuôi nấng nhưng không hề biết bé trai đó còn có chị gái song sinh nữa. Và nếu có ai biết gì về một người đàn ông tầm ngoài sáu mươi trước là bộ đội chuyên nghiệp quê ở Mê Linh -Vĩnh Phúc. Được tăng cường lên Mai Sơn – Sơn La, vào Năm 1980 thì Làm ơn liên hệ với Lão nhé. Bởi có một người con gái chưa biết mặt bố và cậu em trai song sinh chưa hề biết mình có người chị ruột đang ngày đêm mong mỏi được gặp bố và em trai của mình !.

EM Ở NƠI NÀO !




  Tốt nghiệp ra trường. Hương được điều lên Huyện Mai Sơn, Tình Sơn La làm giáo viên tiểu học. Từ Tiên Lữ - Hưng Yên, Hương phải đi xe ô tô tuyến cả ngày trời mới đến được điểm cần đến, từ một cô gái sống quen ở đồng bằng bằng Bắc Bộ, mới hai mươi hai tuổi đầu, vừa tốt nghiệp ra trường , cô nhận được quyết định phân công công tác. Giờ đây trước mặt cô là rừng cây bạt ngàn, những ngọn núi cao vút có mây bay lưng chừng. Hương thoáng rùng mình trước cảnh rừng núi âm u cùng cốc. Mới tầm năm giờ chiều, hơi lạnh từ núi đã phả ra làm cô ớn lạnh, Hoàng hôn đổ xuống mầu tím đỏ với không gian im ắng, đầy ma mị. Rồi tiếng táp của thú rừng vọng ra. Khói lam bắt đầu vương trên những nóc nhà sàn của người Thái, người Mông, người Dao, người Khơ-Mú… Ở nơi này,

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

NGÔI NHÀ CÓ NHIỀU VONG Truyện ma của : Lao Quangthau 2-11-2018

         NGÔI NHÀ CÓ NHIỀU VONG  Truyện ma của : Lao Quangthau 2-11-2018



  Ngôi nhà của ông bà Sang có hai tầng lầu, nó được xây dựng lại trên nền đất cũ của nhà ông bà . Kiến trúc ngôi nhà so với thời ấy thì cũng được xếp vào loại phong cách thời thượng. Ông Sang là sĩ quan cấp cao từ thời Ông Ngô Đình Diệm.  Bà Vũ thị Nga là vợ ông, bà rất đẹp, Bà sinh hạ cho ông ba người con. Cô thứ thứ nhất là Tứ Lan, cô thứ nhì là Tam Lan, cô út là Nhi Lan. Hai  cô con gái lớn đều rất xinh đẹp. Cô út Nhi Lan ra đời vào đầu năm một nghìn chin trăm bẩy lăm. Khi Nhi Lan được hai tháng thì đại họa ập đến với gia đình ông Sang.  Mấy ngày hôm nay, tin tức từ các tỉnh Miền Trung dồn dập đưa về, quân Miền Bắc đã chiếm được mấy tỉnh Miền Trung. Ông Sang rất lo lắng.. Bữa cơm chiều cả nhà ngồi bên mâm cơm, mỗi người một tâm trạng, họ sợ Sài Gòn chắc ít bữa nữa cũng sẽ thất thủ thôi. Ông Sang đang rối trí  không biết sẽ ra sao; Nếu cái ngày không mong đợi đó đến ! . Ông Sang cùng sáu cận vệ của ông ngồi uống hết hai chai Wiyth ky với tâm trang lo âu nặng nề. Ông Sang nghĩ đến người cận vệ tâm phúc nhất của ông , hôm nay xin nghỉ đột ngột để giải quyết việc gia đình. Đáng lẽ những lúc trọng đại như thế này cậu ấy phải có mặt. Đêm muộn, cả nhà đã ngủ say, ngọn lửa phát ra từ ngồi nhà rất nhanh , chẳng mấy chốc lửa đã bao trùm toàn bộ căn nhà. Những hộ dân quanh đấy hốt hoảng, không hiểu sao mà ngôi nhà cháy dữ dội như vậy, những tiếng kêu gào yếu ớt được phát ra rồi tắt lịm, tất cả mười ba người trong căn nhà , trong đó có hai người quản gia của gia đình họ cùng chung số phận. Có một phép mầu kì lạ; Trong đống tro tàn đó, người ta thấy một người đàn bà đã cháy xém, nằm ấp lên một bé gái, và đứa bé vẫn còn sống. Toàn bộ gia đình ông Sang được chôn cất ngay trên mảnh đất của gia đình họ. Chiến sự đang đến gần nên mọi thứ đều chóng vánh, rồi bị lãng quên ngay.

Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018

KẾT THÚC ! TRUYỆN MA của Lao Quangthau. ( 25-4 đến 31-10- 2018)

 KẾT THÚC ! TRUYỆN MA  của Lao Quangthau. ( 25-4 đến 31-10- 2018)



      Người đàn bà xấp xỉ tuổi ba mươi, cái độ rực rỡ nhất của đời  người phụ nữ, nàng đang đứng trước mặt Long ,  nàng đẹp lạ lùng, Long cảm thấy có điều gì đó rất khác biệt của nàng, trong đôi mắt bồ câu ướt át , sâu thẳm là nỗi buồn mênh mang , những đau đớn chất chứa trong đó. Nàng đẹp từ cái mũi thanh tú đến cái miệng gọn gẽ mọng đỏ ướt át. Long không dám nhìn vào mắt nàng nữa. Người đàn bà ở tuổi chin mùi có thân hình như ngọn núi lửa trực phun trào, bộ ngực như muốn nhẩy ra khỏi chiếc áo cánh vừa vặn với cơ thể, cặp mông đầy đặn tròn hơi trùng xuống một chút đầy khêu gợi. Long mê mẩn nhìn nàng.

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

MÌNH ÊN ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 8-10-2018


MÌNH ÊN ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 8-10-2018

Phần1

   Mình ơi, giúp em với, cái chân của em tự nhiên nó cứng đơ, nhức quá, mình bóp cho em chút xíu. Nghe Lan kêu vậy. Thân nhìn vợ, cau mày khó chịu nói : Rỗi hơi, hơi đâu mà làm cái việc đó, cô khéo bầy đặt. Nghe chồng nói vậy, Lan tủi thân rơm rớm nước mắt, cô lặng thinh không nói gì nữa. Thân, chồng cô lại cắm mặt vào cái điện thoại, cứ đi làm về, ăn xong là vậy, chẳng hỏi vợ lấy một câu. Đôi chân của cô nó rần rần tức, rồi cảm giác như có lũ kiến nó đang chạy trong xương. Lan níu tường đứng dậy, lết dần sang nhà hàng xóm. Chị Hồng nhà bên thấy có bóng người thấp thoáng nơi cửa, liền ngó ra thấy Lan đang nhăn nhó, một tay nhấc chân lên thềm cửa nhà mình , liền đi ra hỏi : Ủa mầy sao dậy ? Chân cẳng thế còn tính đi đâu ? Lan : Dạ , em tính sang nhờ chị giúp chút. Tự nhiên hai chân em, nhức quá, em tính nhờ chị bóp cho nó mềm ra coi thử có ổn không. Hồng nói : Được, được, bây ngồi xuống đây, để tau đi lấy chai dầu. Chị Hồng quay ra tay cầm chai dầu miệng nói : Tội bây quá, đẻ đến nơi mà cứ một mình ên như vậy. Lan nghe chị hàng xóm nói vậy thì càng tủi thân. Chửa đến tháng thứ tám rồi, cứ phải một mình làm hết mọi việc, cả việc hầu hạ hai thằng con chồng. Chẳng nhờ ai được. Mang tiếng có chồng cũng như không.

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

BÁNH NƯỚNG BÁNH DẺO VÀ SỰ ĐẦU ĐỘC CỦA NÓ ! ( Mục người Việt xấu tính ! ) Lao Quangthau .24-9-2018.

BÁNH NƯỚNG BÁNH DẺO VÀ SỰ ĐẦU ĐỘC CỦA NÓ ! ( Mục người Việt xấu tính ! ) Lao Quangthau .24-9-2018.




Ngày hôm qua (23-9-2018. Tức 14-8 âm lich ) trên chương trình VTV1 có nói về một công ty có tiếng về sản xuất bánh Trung Thu của Việt Nam cách đây mấy tháng đã nhập nhiều tấn nhân bánh Trung Thu từ Trung Quốc, có đủ các loại nhân, tính trung bình có 25 nghìn một ki lô gam. Vâng giá quá rẻ, và khi ra sản phẩm trung bình có vài trăm nghìn đến Cả triệu đồng một hộp bánh, nó lại được ghi  với những thành phần đắt tiền và hiếm có trong nhân bánh. Vậy  chúng ta từ năm sau cũng nên tổ chức sản xuất bánh Trung Thu, nhất là những vùng quê nghèo sẽ là cơ hội để thoát nghèo nhanh nhất. Chúng ta chưa nói về những thứ nhân bánh đó nhập trước vài tháng,  trong khi bánh được sản xuất ra chỉ được phép lưu hành khoảng nửa tháng là cùng.

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2018

OAN KHUẤT ! Truyện ngắn của Lao quangthau. 31-7-2018.

OAN KHUẤT ! Truyện ngắn của Lao quangthau. 31-7-2018.



   Lời mở đầu : Câu truyện này có thật. Kẻ thủ ác vẫn sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Còn người chết thì tức tưởi oan khuất không siêu thoát được. Cũng bởi nơi ấy dân trí còn thấp, người dân thường sợ những kẻ có tiền và sợ bị trả thù , nên tất cả đều im lặng cho đến ngày hôm nay .

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2018

TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018

TRÙNG HUYẾT ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 10-5-2018



    Wẩy ! Cơ nghe đây ! ..Tiếng đầu dây bên kia : Ta Cơ ( Anh trai ) ! Sang quán em đi, em có con hàng mới ngon lắm ! Vậy hả ? ATài  nghe con em kết nghĩa nói vậy thì mắt sáng ra. ATài nói tiếp : Em à, Anh đang bận kiểm hàng một chút, rồi anh sang ngay, nhớ giữ cho anh đó. Ta Cơ yên tâm, Ca là nhất mà ! . Con Mai chủ quán  nói xong cười giòn tan. Khoảng nửa tiếng thì A Tài bước chân vào quán,  A Tài nhìn chủ quán cười rồi hất hàm ra điều hỏi : Hàng đâu ? Cơ đi theo em, nói rồi Mai đi trước, tiếng giầy lộp cộp vội vàng leo lên cầu thang. Mai mở cửa phòng. Trước mắt A Tài là đứa con gái mặt vẫn còn non choẹt, chỉ tầm độ mười lăm, mười sáu tuổi, tướng mạo cao ráo, da trắng, tóc dài ngang lưng. Đôi mắt to , cặp môi đỏ như đánh son. ATài ngẩn ngơ trước đứa con gái non tơ như con chim non bị ướt cánh, nó nép vào góc phòng, nước mắt lưng tròng. ATài nhìn con bé thật ngon mắt, cơn hứng tình nổi lên. ATài quay qua Mai nói : Em à, em đưa nó sang nhà anh nhé. Yên tâm đi Ca sẽ trả mọi phí tổn cho em. Mai cười giả lả : Cơ cứ tự nhiên đi, mình người một nhà mà. Nói vậy , trong bụng Mai biết thừa là ; Ông anh kết nghĩa không để nó thiệt.

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018

A LÌNH ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 1-5-2018

A LÌNH ! Truyện ngắn của Lao Quangthau. 1-5-2018


    A Lình người Bắc Giang.  Bố hy sinh trong chiến tranh, mẹ bỏ đi lấy chồng, Lình ở với Bà Nội. Làng quê đói nghèo xơ xác, hai bà cháu có cố lắm thì mới đủ ăn. Khi Lình trở thành thiếu nữ , đám trai làng chết mê với những đường cong của Lình. Nước da cô trắng, khuôn mặt bình thường, nhưng cô có đôi mắt to tròn , lông mi dài cong vút, lúc nào cũng mở to ngơ ngác và đôi môi dầy mọng đỏ, gò má Lình hơi cao, những người già trong làng đều chép miệng mỗi khi Lình đi qua mặt họ: Con bé rồi khổ đây !  Lình cao ráo đầy đặn, đôi mông to cong vểnh , với chiếc eo thon, đôi vú căng tròn vểnh cao đầy sức sống, mái tóc đen nhánh rất dầy, lại hơi xoăn, có cảm giác như Lình có chút dòng máu của người Tây Á thì đúng hơn. Lình nhanh nhẹn, hoạt bát, hay cười, hôm đi chợ Huyện với bạn, Lình phải lòng ngay một cậu trai, nhìn có vẻ lãng tử, Cậu trai lân la làm quen với Lình, thế rồi hai người đầu mày cuối mắt, nghe lời đường mật của Huấn , Lình muốn bỏ đi theo cậu lên đường biên , theo lời cậu ta nói thì Huấn có cửa hàng buôn bán ngay sát Biên, làm ăn rất tốt, cậu muốn rủ Lình lên đó bán hàng cho mình, hai người sẽ được ở gần nhau hơn. Lình như phải bùa, có cảm giác không thể xa Huấn được, cô chỉ nhắn vội qua bạn là về nói hộ với Bà nội cô là cô đi xin việc làm trên Lạng Sơn có gì báo cho bà biết sau. Huấn cũng nói vào : Em không phải mang gì theo đâu, lên đó anh mua sắm cho em từ đầu. Nghe vậy Lình càng  mê Huấn hơn.

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

MỶ NOỌNG ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 29-4-2018

MỶ NOỌNG ! Truyện ngắn của : Lao quangthau. 29-4-2018


    Hương đang nằm, tay xoa xoa lên bụng Mỷ một chân vắt ngang qua đùi bạn, cô nhìn vào mặt Mỷ rồi tủm tỉm nói : Tao hỏi , mày phải khai thật nhé ! Thằng lớn nhà mày rút cục là con của thằng nào ? Mỷ bụm miệng cười , nhìn con bạn với ánh mắt khôi hài rồi trả lời : Tao biết chết liền. Hương gật gù nói : Mẹ, mày lúc đó ngủ với bẩy tám thằng thì không biết cũng phải thôi, tội cho ông Lý. Hương nói vậy, mắt nhìn lên trần nhà , hai cặp đùi trắng nõn, nhìn thấy rõ bẹn, rõ cả những sợi lông đen bóng  xòe ra hai bên, áo phông của hai chị em ngắn cũn cỡn, tốc hết lên để hở cả già nửa bầu vú, cặp vú của Hương vẫn no tròn, còn của Mỷ thì xép lẹp chỉ thấy mỗi cái đầu tí to như đầu ngón tay trỏ, nâu thâm cứng ngắc. Chiếc bụng của cả hai chị em đều hơi cong lên một chút nhìn rất gợi dục. Vậy là cũng ngoài ba mươi rồi chứ ít gì. Bao nhiêu vinh nhục trong nghề làm gái , cho đến bây giờ chẳng biết được gì nữa. Hương nhớ lại những ngày mới bước chân vào nghề trên đất khách :

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018

TRUYỆN MA ! Của : Lao Quangthau 31-3-2018 MIẾU CỔ !

TRUYỆN MA ! Của : Lao Quangthau 31-3-2018
MIẾU CỔ !


   Đại ngủ li bì, trên chiếc giường nơi gian giữa, vợ con của Đại cũng đã ngủ từ lâu trong căn phòng bên đầu hồi. Trên người Đại mặc mỗi chiếc quần cộc mầu xanh đã cũ, tấm thân gầy guộc đen bóng. Trên chiếc giường gỗ tạp, giát giường bằng tre để nguyên cả cây đập ra làm giát, cả gỗ cùng tre đều đã  bị mọt, ngoài tiếng gáy đều đều thì chỉ còn tiếng mọt kêu ken két , ken két phát ra từ chiếc giường Đại đang nằm. Tường nhà được táp bằng đủ thứ ; Ván gỗ, bạt, tôn, đủ cả, nhưng cũng chỉ là làm phép thôi, chứ thực ra nó trống huếch trống hoác, gió và ánh sáng bên ngoài vẫn rọi được hết vào bên trong nhà. Phía ngoài cửa ngôi nhà là mảnh sân đất nện tương đối rộng, xung quanh được rào bằng cây tập tàng. chúng mọc hỗn loạn, xum xuê xòe tán cả ra lối đi. Dưới ánh trăng lu , cùng những cơn gió thổi từ bìa rừng vào, nhìn chúng như những con quái thú to lớn, cồng kềnh đang rùng rùng chuyển động, xa hơn nữa là những miếng ruộng khô đầy cỏ dại mọc lúp xúp, rồi đến bìa rừng , nói là rừng chứ chúng chỉ còn những loại cây tái sinh mới mọc xen lẫn những khoảng đất trọc mầu đỏ nhô lên.

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

XẾ BÓNG ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 13-3-2018.

XẾ BÓNG ! Truyện ngắn của : Lao Quangthau. 13-3-2018. ( Phần 1)



    Mấy hôm nay, ông Bách mới lại mon men ra cái ghế đặt ngay chỗ góc cửa nhà, sát bậc lên xuống. Kể từ hôm vợ ông chết, khi cái tết đã cận kề. Đến hôm nay, cũng đã ngoài rằm thánh giêng. Ông trở lại với thói quen ngồi ngắm người qua lại, ông ngắm cô bé bán đậu phụ thuê nửa cửa hàng của ông để vừa sản xuất vừa bán lẻ, ngay phía chân ông ngồi là mấy thúng đựng bún và bánh phở của cô bé thuê nốt nửa cửa hàng bên này, dưới bậc cửa, ngay sát đường còn một phản thịt lợn nho nhỏ nữa. Vẫn như mọi khi; Ông nhìn, ngắm chán thì lại lẩm bẩm nói, có lúc nói ông ổng những câu tục tĩu, kệ, xung quanh chẳng ai chấp ông, coi ông như không hiện hữu vậy. Ông Bách bước vào tuổi sáu mươi, nhìn người xổ ra, nom hơi xập xệ, khuôn mặt ông hùm hụp cùng những vết cắt thời gian nhằng nhịt trên khuôn mặt nhiều thịt của ông, nhìn ông già trước tuổi, mọi người thường đoán ông đã ngoài bẩy mươi. Ông Bách là thương bịnh chống quân bành trướng những năm bẩy chin, thời đó ông là anh lính mới tò te, đầy nhiệt huyết, hừng hực bầu máu nóng, cái dư âm giải phóng Miền Nam vẫn còn ngân nga trong mỗi trái tim. Anh lính trẻ nghĩ mình đi lính trong thời bình thì cũng chẳng đáng ngại gì, cống hiến mấy năm tuổi trẻ cho đất nước là nghĩa vụ của mỗi công dân , lại được đi đây đó, được thoát li khỏi mảnh đất xứ Thanh cằn cỗi.